Sống ở trên đời, chắc hẳn ai cũng phải có những kỉ niệm khó quên thời thơ ấu. Từ khi sinh ra, tôi đã được đi nhiều nơi, biết được nhiều thứ, học hỏi được nhiều điều, qua đó tôi cũng đã có được những kỉ niệm khó phai. Một trong những kỉ niệm tôi nhớ nhất chính là lần đầu tiên tôi tham gia một trong những cuộc thi lớn nhất mà tôi từng tham gia kể từ khi tôi bắt đầu đi học đến bây giờ.
Năm đó, tôi chỉ là một học sinh lớp 2 của một trường tiểu học không mấy nổi tiếng tại thành phố. Lúc ấy, nhà trường có thông báo mỗi lớp phải chọn ra 10 người để luyện thi cho kì thi Violympic Toán. Cô giáo đã chọn đủ 10 người, nhưng trong đó không có tôi. Thật bất ngờ, một tháng sau, đã có rất nhiều học sinh bỏ cuộc. Tôi đã rất ngạc nhiên và muốn biết cuộc thi này như thế nào mà nhiều người bỏ cuộc như vậy. Thế là tôi đã nhờ cô chủ nhiệm xin với thầy phụ trách đội tuyển thi cho tôi được vào luyện thi. Ngay ngày hôm sau, tôi được gọi đến phòng máy cùng những bạn trong đội tuyển bắt đầu những bài thi đầu tiên. Lần đầu tiên làm nên tôi cũng cảm thấy khó, nhưng sau một thời gian ngắn, nhờ sự trợ giúp của bạn bè và thầy giáo, tôi đã tiến bộ lên rất nhiều. Sau khi làm hết những bài thi trên mạng, tôi tải phần mềm luyện thi về máy và tiếp tục luyện tập. Và cuối cùng, công sức của tôi đã được đền đáp khi tôi là một trong ba học sinh trong lớp có mặt trong đội tuyển. Tôi rất vui và tự hào về điều này. Ba mẹ tôi cũng rất hãnh diện khi biết được điều này. Vài tháng sau, chúng tôi thi Violympic cấp thành phố, tôi đạt giải nhì và có thể tiếp tục tham gia cuộc thi cấp tỉnh. Thật tiếc là lúc này đội tuyển đã giảm đi một nửa vì kết quả của họ không thể giúp họ tiếp tục thi. Bây giờ, tôi lại càng phải cố gắng hơn nữa, nỗ lực hơn nữa để có thể đạt giải trong cuộc thi này. Và rồi cũng đến ngày thi. Lần này, chúng tôi được đưa đến một ngôi trường khác, một ngôi trường to lớn hơn, rộng rãi hơn. Có cả những học sinh lớp trên cũng thi vào hôm đó. Mọi chuyện diễn ra cũng giống như kì thi trước nhưng chỉ khác là bây giờ không khí đã căng thẳng hơn trước rất nhiều. Và cuối cùng chúng tôi cũng đã vào phòng thi. Mức độ khó của các bài thi đã tăng lên rất nhiều. Tôi đã cảm thấy sợ hãi và lo lắng nhưng vẫn cố bình tĩnh lại và hoàn thành bài thi. Sau 40 phút tôi đã hoàn thành bài thi và vội chạy đến với chỗ đám bạn. Chúng tôi ai nấy cũng đều vui mừng. Một thời gian sau, đã có kết quả gửi về trường. Tôi cùng một số người khác vinh dự được thầy hiệu trưởng khen ngợi. Tôi đạt giải ba, trong đội tuyển cũng không có nhiều người đạt giải cao nhưng thầy cô trong trường vẫn khen ngợi chúng tôi khi đã đem về những danh hiệu này. Sau khi biết tin, ba mẹ tôi cũng như người thân trong gia đình tôi rất hãnh diện và tự hào về tôi. Tôi cũng rất vui mừng về điều đó mặc dù tôi đã không được giải cao khi tôi đã bỏ ra chừng ấy công sức.
Câu chuyện của tôi là vậy đấy. Bây giờ khi nghĩ lại những cảm xúc trong tôi lại ùa về, cứ như là mới xảy ra vào ngày hôm qua. Sau này nếu có ai hỏi tôi về những kỉ niệm khiến tôi tự hào nhất, tôi vẫn sẽ nói: “Tôi đã đạt được giải ba kì thi Violympic Toán cấp tỉnh khi tôi 7 tuổi”.
Sống ở đời, các chắc hẳn tren có cũng nhanh chóng co những kỉ niệm kho quen thời thơ ấu. Từ khi sinh ra, toi đã được đi nhiều nơi biết được nhiều thứ học hỏi được nhiều ban, qua đo toi cũng đã được những kỉ niệm phai kho co. Một trong những kỉ niệm toi nhớ nhất chính có lần đầu tiên toi tham gia một trong những cuộc thi lớn nhất ma toi phần tham gia kể từ khi toi bắt đầu đi học đến giờ bay.Năm đó, tôi chỉ là một học sinh lớp 2 của một trường tiểu học không mấy nổi tiếng tại thành phố. Lúc ấy, nhà trường có thông báo mỗi lớp phải chọn ra 10 người để luyện thi cho kì thi Violympic Toán. Cô giáo đã chọn đủ 10 người, nhưng trong đó không có tôi. Thật bất ngờ, một tháng sau, đã có rất nhiều học sinh bỏ cuộc. Tôi đã rất ngạc nhiên và muốn biết cuộc thi này như thế nào mà nhiều người bỏ cuộc như vậy. Thế là tôi đã nhờ cô chủ nhiệm xin với thầy phụ trách đội tuyển thi cho tôi được vào luyện thi. Ngay ngày hôm sau, tôi được gọi đến phòng máy cùng những bạn trong đội tuyển bắt đầu những bài thi đầu tiên. Lần đầu tiên làm nên tôi cũng cảm thấy khó, nhưng sau một thời gian ngắn, nhờ sự trợ giúp của bạn bè và thầy giáo, tôi đã tiến bộ lên rất nhiều. Sau khi làm hết những bài thi trên mạng, tôi tải phần mềm luyện thi về máy và tiếp tục luyện tập. Và cuối cùng, công sức của tôi đã được đền đáp khi tôi là một trong ba học sinh trong lớp có mặt trong đội tuyển. Tôi rất vui và tự hào về điều này. Ba mẹ tôi cũng rất hãnh diện khi biết được điều này. Vài tháng sau, chúng tôi thi Violympic cấp thành phố, tôi đạt giải nhì và có thể tiếp tục tham gia cuộc thi cấp tỉnh. Thật tiếc là lúc này đội tuyển đã giảm đi một nửa vì kết quả của họ không thể giúp họ tiếp tục thi. Bây giờ, tôi lại càng phải cố gắng hơn nữa, nỗ lực hơn nữa để có thể đạt giải trong cuộc thi này. Và rồi cũng đến ngày thi. Lần này, chúng tôi được đưa đến một ngôi trường khác, một ngôi trường to lớn hơn, rộng rãi hơn. Có cả những học sinh lớp trên cũng thi vào hôm đó. Mọi chuyện diễn ra cũng giống như kì thi trước nhưng chỉ khác là bây giờ không khí đã căng thẳng hơn trước rất nhiều. Và cuối cùng chúng tôi cũng đã vào phòng thi. Mức độ khó của các bài thi đã tăng lên rất nhiều. Tôi đã cảm thấy sợ hãi và lo lắng nhưng vẫn cố bình tĩnh lại và hoàn thành bài thi. Sau 40 phút tôi đã hoàn thành bài thi và vội chạy đến với chỗ đám bạn. Chúng tôi ai nấy cũng đều vui mừng. Một thời gian sau, đã có kết quả gửi về trường. Tôi cùng một số người khác vinh dự được thầy hiệu trưởng khen ngợi. Tôi đạt giải ba, trong đội tuyển cũng không có nhiều người đạt giải cao nhưng thầy cô trong trường vẫn khen ngợi chúng tôi khi đã đem về những danh hiệu này. Sau khi biết tin, ba mẹ tôi cũng như người thân trong gia đình tôi rất hãnh diện và tự hào về tôi. Tôi cũng rất vui mừng về điều đó mặc dù tôi đã không được giải cao khi tôi đã bỏ ra chừng ấy công sức. Câu chuyện của toi có vậy đấy. Bay giờ khi nghĩ lại những cảm xuc toi lại ua về, cứ như trọng có khi xảy ra vào ngày qua hom. Sau nay nếu co đã hỏi toi về những kỉ niệm khiến toi tự hào nhất, toi vẫn sẽ noi: "Toi đá đạt được Giai bà ki thi toàn cấp tỉnh khi toi 7 tuổi Violympic".
đang được dịch, vui lòng đợi..
Sông above đời, Chac Han Cung có must be Những Ki Niệm Kho Quen thoi Tho. Từ chi sinh ra, Maximum been đi nhieu Nội biết been nhieu thứ, học Hỏi be nhieu điều, qua that Tối Cùng already have been Những Ki Niệm kho phai. One of Những Ki Niệm Tôi Nhớ Chính Nhất Lan đầu tiên tham gia Tôi in one Những Cuộc Lớn Nhất thi tham gia which Tôi Tùng Chi Ke Tù Tội Bát đầu đi học to Bay Gio. Năm that, Tôi chí có one học sinh lớp 2 of one trường Tiểu học do not tháng Nội Tại thành phố tiếng. Luc ay, nhà trường có thông báo cho tôi lớp must select ra 10 người Je Luyện thi thi ki cho ViOlympic Toàn. Cô giáo selection đụ 10 người, Nhung in which does not have to '. Thật Bat Ngo, one tháng sau, already have rat nhieu học sinh bỏ Cuốc. Tôi have rat Ngạc Nhiên biet Cuộc Muon and like this thi thế nào which nhieu người bỏ Cuoc like Vay. Thê có Maximum NHO cô chủ Nhiệm xin with the Thầy Phụ Trạch Đổi thi tuyen Cho Tôi been to Luyện thi. Ngay sau ngày hôm, Tôi been to Gọi phòng máy Cung Những you in Đổi Tuyên Bát đầu Những bài thi đầu tien. LAN đầu tiên làm be Tối Cùng Cam kho thay, nhung gian sau one thời Ngan, NHO sự TRO giúp of you and bè Thầy giáo, Maximum Tiến bộ lên rat nhieu. After het làm Những bài thi tren mang, Tôi Tai phần Mem Luyện thi về máy and proceed Luyện tập. Cung and cười, Cống nước của tôi Diễn were Djen pTDI Chị tôi có an sinh in in ba học lớp in the Mat Đổi Tuyên. Tôi rat vui and tự hào về điều this. Bà Hạnh rat tôi Bạn Cung Điện chi biết been this. Vải sau tháng We thi ViOlympic cấp thanh phố, Tôi Đạt giải IHN and can tiếp tục tham gia thi cấp tỉnh Cuộc. Thật TIEC Luke this Đổi Tuyên have one Giảm đi Nưa Vì kết qua their not help them tiếp tục thi. Bay Gio Tôi lại Càng must be Co Gang Hon Nua, NO lực Hòn Nưa Je be Đạt giải Cuộc thi in this. Cung and to rồi ngày thi. Này Lan We be given to one Ngòi trường khác, one Ngoi Truong To Lớn Hòn, Hòn Rồng Rai. Có CA Những học sinh lớp on the Cung thi vào hôm which. Diễn Chuyện Me Ra Cung giong nhu ki thi Nhung Truoc chỉ khác Bay Gio Thang Cang does not have khí Hòn Truoc rat nhieu. Cung and cười We have Cung vào phòng thi. MUC Độ Kho of the thi bài đã Tăng lên rat nhieu. Tôi have Cam thể thay SO Hải Vân Nhung and lo Lang Co bình Tĩnh lại Hoàn and thi thanh bài. Sau 40 phút Maximum Hoan bài thi thanh Va Voi Cho Cháy đến với Jam bạn. Chung Tôi có nay cung vui mừng đểu. Một thời gian sau, already have kết qua Gửi về trường. Tôi Cung one số người khác của Vinh Trương Hiếu been Thầy khen Ngòi. Tôi Đạt giải ba, trong Đổi Tuyên Cung with no nhieu người Đạt giải Cao Trọng Nhung Thầy cô trường khen Van Ngòi chung chi Maximum Djem về danh Những Hiếu this. After biết tin, ba tôi Bạn Cung like người thân gia đình in Tôi rat Hanh Dien về and tự hào tối. Tôi Cung rat vui mừng về điều then Mac Tôi was not giải Cao Chí Chung Maximum bỏ ra ay công nước. Câu Chuyện của tôi Diễn Vay đây đấy. Bay Gio chi Nghi lại Những cảm xúc trong tôi lại AU về, Cu like có mòi Xay ra vào ngày hôm qua. Sau Neu this Co có Hỏi Tôi về Những Ki Niệm Khiển Tôi tự hào Nhất Tôi NPV nói "Tôi have been Đạt giải ba ki thi Toan ViOlympic cấp tỉnh Chị tôi 7 tuổi."
đang được dịch, vui lòng đợi..