LE RETOUR AU REGIME ABSOLU - LE CONSULAT (1799-1804)
Après avoir fait l'essai du gouvernement républicain avec la Convention et le Directoire, la France revient au régime absolu avec le Consulat et l'Empire : c'est, de nouveau, comme sous la royauté, le gouvernement d'un seul homme, Napoléon Bonaparte, d'abord consul puis empereur.
1. Bonaparte, Premier Consul, est maître absolu de la France
Bonaparte, Premier Consul, fut la vrai et le seul maître de la France, à peu près comme le roi avant 1789.
De nom, le gouvernement de la France est toujours la République, mais, en fait, c'est la monarchie. "Le citoyen Premier Consul" est un véritable souverain, à qui il ne manque plus que le droit de léguer son pouvoir à ses héritiers; ce droit, il l'obtiendra en devenant empereur.
Les Français acceptent très volontiers ce retour au régime absolu; ils en avaient assez des désordres révolutionnaires; ils sentaient le besoin d'un gouvernement fort, d'un homme énergique : ils acclamèrent Bonaparte. Leur confiance ne sera pas trompée. Le Premier Consul entreprit aussitôt la réorganisation du pays.
2. Bonaparte donne à la France une organisation simple et durable
L'Assemblée nationale constituante avait divisé la France en départements et les départements en communes; mais elle avait commis une grosse erreur en laissant à des assemblées ou à des citoyens élus le soin d'administrer ces nouvelles divisions. Les juges eux-mêmes étaient choisis par les électeurs. Comme il fallait s'y attendre, la plupart de ces administrateurs pensèrent plutôt à se faire réélire qu'à bien diriger les affaires qui leur étaient confiées.
Bonaparte comprit que les administrateurs doivent être indépendants de leurs administrés. Il choisit des hommes honnêtes et compétents. Ce fut une de ses grandes qualités que d'avoir su distinguer la valeur et le mérite de ses auxiliaires.
3. La formation de l'Etat contemporain
Tout était à réformer, à refaire, pour ainsi dire, depuis les troubles de la Révolution, qui n'avait pas su remplacer les institutions qu'elle avait abolies. Bonaparte donna à la France une organisation si simple et si forte que tous les gouvernements qui se sont succédé depuis l'empire l'ont conservée et qu'elle dure encore.
Dès son arrivée au pouvoir, il s'occupa de réformer l'administration, la justice, les finances, et de donner au pays la paix religieuse par l'établissement du Concordat.
Organisation administrative. Bonaparte conserva à peu près les divisions territoriales établies par l'Assembleé nationale constituante, mais il fit administrer les départements, les arrondissements, qu'il créa lui-même, et les communes, par des préfets, des sous-préfets, des maires, non plus élus, mais choisis par lui, et assistés soit d'un conseil général, d'un conseil d'arrondissement ou d'un conseil municipal pour les affaires financières. Les préfets étaient renseignés sur toutes choses par les sous-préfets et les maires; à leur tour, ils rendaient compte au Premier Consul de ce qui se passait dans leurs départements, et, par eux, Bonaparte tenait en main l'administration de tout le pays
Organisation judiciaire. Pour bien rendre la justice, selon la loi et non pas selon les électeurs, Bonaparte nomma lui-même les juges. Il plaça dans chaque canton un juge de paix, dans chaque arrondissement un tribunal correctionnel, dans chaque département un tribunal criminel. Au-dessus des tribunaux de département, il y eut des tribunaux d'appel dans quelques villes plus importantes; et, à Paris, il y eut le tribunal de cassation.
Pour faciliter l'étude et la connaissance des lois, le Premier Consul fit achever la rédaction du Code civil, commencé sous la Révolution. Ce fut une oeuvre très utile, adoptée d'ailleurs ensuite par de nombreux pays. Nos notaires et nos juges se servent encore du Code napoléonien.
Organisation financière. Pendant la Révolution, une grande partie des impôts versés par les citoyens ne parvenaient pas jusqu'aux caisses de l'Etat. Pour y remédier, Bonaparte créa une administration très simple. Un percepteur dans chaque canton était chargé de recueillir les impôts des communes, puis de verser au receveur général du département, et celui-ci les faisait parvenir jusqu'au ministre des Finances. Cette organisation si simple permit à Bonaparte, comme elle permet encore à notre gouvernement, de faire rentrer dans les caisses de l'Etat tous les impôts du pays.
Bonaparte fonda en outre la Banque de France, à qui il accorda le privilège d'émettre des billets de banque, plus faciles à faire circuler que l'or et l'argent, et qui aida ainsi au développement du commerce et de l'industrie.
4. Le Concordat de 1801 - la paix religieuse
Le plus beau titre de gloire de Bonaparte, c'est d'avoir rendu à la France la paix religieuse par le Concordat.
On sait combien la religion était persécutée depuis la Révolution. Toutes les églises étaient fermées ou servaient de magasins pour mettre du foin ou des denrées. On y donnait parfois des fêtes sacrilèges, des bals, des concerts. Combien les bons catholiques souffraient de ne pouvoir pratiquer publiquement leur religion!
Bonaparte s'entendit avec le pape Pie VII et signa avec lui un traité appelé Concordat(1801).
Les églises furent rendues au culte et on peut y célébrer les offices en toute tranquillité.
D'après le Concordat, les évêques étaient nommés par le Premier Consul, mais d'accord avec le Pape. Les curés étaient nommes par les évêques. Le clergé recevait un traitement pour le dédommager de la perte de ses biens, confisqués en 1791 par la Constituante.
Pour fêter le retour à la paix religieuse, le Premier Consul fit chanter un Te Deum solennel à Notre-Dame de Paris. Il y assista avec tous ses généraux.
En résumé, grâce à Bonaparte, la France redevint riche et prospère. Depuis longtemps elle n'avait été aussi bien gouvernée et tous les bons Français en furent vivement reconnaissants au Premier Consul.
5. La guerre contre l'Autriche. Deuxième campagne d'Italie. Victoire de Marengo
La France était toujours en guerre avec l'Angleterre et l'Autriche. Bonaparte aurait bien voulu rendre à la France la paix extérieure, comme il lui avait rendu la paix intérieure. Il offrit aux ennemis de traiter. L'Angleterre et l'Autriche refusèrent. Alors, pour combattre l'Autriche, il repartit pour l'Italie.
Le passage du Saint-Bernard. Mais cette fois, Bonaparte ne suivit pas le même chemin que la première fois. Pour mieux surprendre les Autrichiens, il franchit les Alpes au mont Saint-Bernard, à une hauteur de plus de 2000 mètres. Ce fut très difficile et très pénible. Passage du mont Saint-Bernard Soudain, Bonaparte parut dans la grande plaine du Pô, dans le Nord de l'Italie. Les Autrichiens étaient stupéfaits. Ils se demandèrent par où il avait bien pu passer et couraient de tous côtés pour ne pas être cernés.
Bataille de Marengo. Les Autrichiens avaient fini par se réunir à Marengo, au nombre de 50000. Bonaparte n'avait que 20000 hommes. Il les attaqua cependant avec fureur. Mais il ne put les déloger de leurs positions. Il fut obligé de battre en retraite. Les Autrichiens, tout heureux d'avoir remporté une victoire, s'avançaient dans la plaine en chantant, précédés de leurs musiques, qui jouaient des airs joyeux. Ils ne s'occupaient pas de surveiller les Français. C'était imprudent. Bonaparte le leur fit bien voir.
En effet, pendant ce temps, le Premier Consul avait fait venir en toute hâte auprès de lui son lieutenant Desaix, qui était détaché à quelques lieues de là avec ses régiments. Desaix, arrivant au galop, se présenta à son général : "Eh bien! lui dit Bonaparte, tu voix la bataille est perdue."
Desaix tire sa montre et répond : "Mon général, il n'est encore que trois heures. Nous avons le temps d'en gagner une autre!"
Ainsi fut fait, Les troupes de Desaix se jetèrent à l'improviste dans le flanc des colonnes autrichiennes, tandis que Bonaparte les accablait soudain de boulets. Hélas! Desaix tomba de cheval, frappé à mort. Mais les Autrichiens, complètement surpris, se débandèrent et s'enfuirent. Cette fois, la bataille était bien gagnée. Cela prouve qu'avec de la ténacité, si l'on ne "jette pas le manche après la cognée", comme dit proverbe, on en arrive presque toujours à triompher.
La paix avec l'Autriche - 1801. L'Autriche fut encore battue en Allemagne. Elle signa aussitôt la paix. Elle nous rendit tout ce qu'elle nous avait repris en Italie.
6. La paix générale - 1802
L'Angleterre, se trouvant toute seule contre nous, fit comme l'Autriche et signa la paix à Amiens (1802). Elle nous rendit la plupart des colonies qu'elle nous avait prises. Les guerres avec l'Europe avaient duré dix ans, de 1792 à 1802.
7. Napoléon Ier empereur - 1804
Ainsi donc, pour la première fois depuis la Révolution, nous sommes en paix avec toute l'Europe. La joie est grande en France. On admire le Premier Consul, qui a fait de si grandes et de si belles choses.
En reconnaissance, les Français le nomment d'abord consul pour toute sa vie, puis, en 1804, Empereur sous le nom de Napoléon Ier.
QUAY LẠI TUYỆT ĐỐI - HỆ THỐNG LÃNH SỰ QUÁN (1799-1804)Sau khi thử nghiệm của chính phủ Cộng hoà với công ước và Ban chấp hành, thư pháp trở về chế độ tuyệt đối với lãnh sự quán và Đế chế: nó là, một lần nữa, như tiền bản quyền, chính quyền của một người đàn ông duy nhất, Napoleon Bonaparte, đầu tiên Tổng lãnh sự và hoàng đế.1 Bonaparte, lãnh sự đầu tiên, là bậc thầy tuyệt đối của PhápBonaparte, lãnh sự đầu tiên, là người cai trị đúng sự thật và duy nhất của nước Pháp, giống như vua trước năm 1789.Tên, chính phủ Pháp vẫn là cộng hòa, nhưng đó là chế độ quân chủ. "Công dân đầu tiên Consul" là một người cai trị thật sự, người mất tích hơn là quyền thừa kế quyền lực của mình cho người thừa kế của mình; Quyền này, nó sẽ có được nó bằng cách trở thành hoàng đế.Người Pháp rất sẵn sàng chấp nhận này trở lại chế độ tuyệt đối; họ đã có đủ của rối loạn cách mạng; họ cảm thấy sự cần thiết cho một chính phủ mạnh mẽ, một người đàn ông mạnh mẽ: họ bờ vực Bonaparte. Niềm tin của họ sẽ không lừa dối. Chấp chính quan đầu tiên ngay lập tức tiến hành cuộc tổ chức lại đất nước.2 Bonaparte thư pháp cung cấp cho một tổ chức đơn giản và bền vữngHội đồng lập hiến quốc gia đã chia nước Pháp vào phòng ban và các phòng ban trong Commons; nhưng cô đã cam kết một sai lầm lớn bằng cách để lại hội đồng hoặc bầu làm công dân để quản lý các đơn vị mới. Các thẩm phán chính mình đã được lựa chọn của cử tri. Theo dự kiến, hầu hết các giám đốc nghĩ là để là tái đắc cử kinh doanh trực tiếp là tốt mà họ được giao phó.Bonaparte hiểu rằng giám đốc phải được độc lập của các thành phần. Ông đã chọn người đàn ông trung thực và có thẩm quyền. Đây là một trong những phẩm chất tuyệt vời của mình để có quản lý để phân biệt giá trị và bằng khen của trợ lý của ông.3. sự hình thành của nhà nước hiện đạiMọi thứ đã cải cách, để làm lại, vì vậy để nói chuyện, kể từ các rối loạn của cuộc cách mạng, mà đã không thay thế các tổ chức mà nó đã xoá bỏ. Bonaparte đã cung cấp cho nước Pháp tổ chức một rất đơn giản và rất mạnh mẽ rằng tất cả các chính phủ đã xảy ra kể từ Đế quốc đã giữ nó và nó kéo dài.Sau khi đến quyền lực, ông cải cách hành chính, công lý, tài chính, và cung cấp cho nước hòa bình tôn giáo bằng việc thành lập Concordat.Tổ chức hành chính. Bonaparte giữ lại về các đơn vị lãnh thổ thành lập bởi Quốc hội thành phần, nhưng ông đã làm quản lý sở, huyện, ông tạo ra mình, và Commons, bởi prefects và tiểu prefects, thị trưởng, thay vì hơn được bầu, nhưng lựa chọn của anh ta, và với sự hỗ trợ hoặc của một hội đồng, hội đồng quận hoặc hội đồng tài chính giao. Các prefects đã được thông báo về tất cả mọi thứ bằng sous-préfets và thị trưởng; lần lượt, họ báo cáo chấp chính quan đầu tiên của những gì đã xảy ra trong bộ phận của họ và, thông qua họ, Bonaparte tổ chức trong tay chính quyền của đất nướcTổ chức của tư pháp. Tốt để làm cho công lý, theo pháp luật và không phải do cử tri, Bonaparte bổ nhiệm mình các thẩm phán. Ông đặt tại mỗi xã Justice of the peace, Quận mỗi một tòa án cải huấn của tỉnh mỗi một tòa án hình sự. Ở trên các tòa án của vùng, có đã là toà án cấp phúc thẩm ở một số thành phố lớn hơn; và ở Paris, ông đã có tòa giám đốc thẩm.Để tạo thuận lợi cho việc nghiên cứu và kiến thức về pháp luật, lãnh sự đầu tiên đã được hoàn tất soạn thảo của bộ luật dân sự, bắt đầu trong cuộc cách mạng. Đây là một công việc rất hữu ích, cũng được thông qua bởi nhiều quốc gia. Công chứng của chúng tôi và các thẩm phán của chúng tôi vẫn còn có luật Napoleon.Tổ chức tài chính. Trong cuộc cách mạng, một phần lớn của các loại thuế được trả bởi các công dân có thể không đạt đến kho bạc nhà nước. Để khắc phục điều này, Bonaparte thành lập một chính quyền rất đơn giản. Một nhà sưu tập ở mỗi tổng chịu trách nhiệm thu thuế từ Commons, và sau đó để chuyển cho người nhận chung cho các bộ phận, và ông đã gửi họ để bộ trưởng tài chính. Tổ chức này rất đơn giản cho phép Bonaparte, vì nó vẫn còn cho phép chính phủ của chúng tôi trở lại vào kho bạc nhà nước tất cả các loại thuế của đất nước.Bonaparte cũng thành lập ngân hàng Pháp, người mà ông cấp đặc quyền để phát hành tiền giấy, dễ dàng hơn để lưu hành như vàng và bạc, và đó do đó giúp sự phát triển của thương mại và công nghiệp.4. Concordat 1801 - tôn giáo hòa bìnhLớn nhất yêu cầu bồi thường đến danh tiếng của Bonaparte, là làm cho trong pháp tôn giáo hòa bình bởi Concordat.Chúng tôi biết làm thế nào nhiều tôn giáo được ngược đãi kể từ cuộc cách mạng. Tất cả các nhà thờ đã bị đóng cửa hoặc được sử dụng như cửa hàng để đặt hay hoặc thực phẩm. Nó đã cho đôi khi sacrilegious bên, quả bóng, buổi hòa nhạc. Làm thế nào nhiều người công giáo tốt bị từ không được có thể thực hành tôn giáo của họ công khai!Bonaparte đã đồng ý với giáo hoàng Pius VII và kí hợp đồng với anh ta một hiệp ước được gọi là Concordat (1801).Các nhà thờ được đưa về các tôn giáo và có thể ăn mừng các văn phòng trong hòa bình.Theo Concordat, các giám mục được bổ nhiệm bởi Tổng lãnh sự đầu tiên, nhưng đồng ý với giáo hoàng. Các linh mục được chỉ định bởi các giám mục. Các giáo sĩ đã nhận được điều trị cho những mất mát của thuộc tính bị tịch thu năm 1791 bởi Hội đồng lập hiến.Để chào mừng sự bình an trở về tôn giáo, chấp chính quan đầu tiên đã hát một long trọng Te Deum à Notre Dame de Paris. Ông đã tham dự với tướng của mình.Tóm lại, nhờ Bonaparte, thư pháp là phong phú và thịnh vượng. Trong một thời gian dài đã quản lý tốt và tất cả tốt tiếng Pháp biết ơn sâu sắc đến chấp chính quan đầu tiên.5. chiến tranh chống lại nước Áo. Chiến dịch thứ hai của ý. Chiến thắng của MarengoThư pháp là chiến tranh với anh và nước Áo. Bonaparte đã có thể thích để đi đến hòa bình hồ nước Pháp, như ông đã cho anh ta hòa bình bên trong Ông cung cấp để điều trị các kẻ thù. Anh và nước Áo đã từ chối. Vì vậy, để chống lại áo, ông quay trở lại ở Italia.Saint Bernard được thông qua. Nhưng thời gian này, Bonaparte đã không làm theo cùng một đường dẫn như lần đầu tiên. Để tốt hơn bắt các người Áo, ông vượt qua dãy núi Alps tại mont Saint-Bernard, ở độ cao trên 2000 mét. Nó là rất khó khăn và rất đau đớn. Thông qua mont Saint-Bernard đột nhiên, Bonaparte xuất hiện ở vùng đồng bằng lớn của sông Po, ở phía bắc của ý. Những người Áo đã choáng váng. Họ tự hỏi nơi, Vâng, ông có thể vượt qua và chạy trên tất cả các bên phải được xác định.Trận Marengo. Những người Áo đã cuối cùng gặp nhau tại Marengo, số 50000. Bonaparte đã chỉ 20000 người. Ông tấn công với cơn giận dữ. Nhưng ông đã không thể đánh bật chúng từ vị trí của họ. Ông bị buộc phải rút lui. Các người Áo, hạnh phúc đã giành được một chiến thắng, tiến trong ca hát đồng bằng, trước bởi âm nhạc của họ, người chơi vui vẻ giai điệu. Họ không giám sát người Pháp. Nó là không khôn ngoan. Bonaparte đã làm cho nó họ cũng nhìn thấy.Thật vậy, trong khi đó, lãnh sự đầu tiên đã vội vàng để anh ta ông Trung úy Desaix, người được seconded để một vài dặm đi với Trung đoàn của nó. Desaix, đến một phi nước đại, chạy tướng của mình: "Vâng! "nói Bonaparte, tu giọng nói trận là bị mất."Desaix kéo của mình xem và bài trả lời: "tôi nói chung, nó vẫn còn là ba giờ. Chúng tôi có thời gian để giành chiến thắng một!"Do đó đã được thực hiện, Desaix quân đã ném mình bất ngờ vào sườn của cột áo, trong khi Bonaparte đột nhiên áp đảo chúng của quả bóng. Than ôi! Desaix đã giảm từ ngựa, bị đánh đập đến chết. Nhưng người Áo, hoàn toàn ngạc nhiên, là débandèrent và bỏ chạy. Thời gian này, các trận là cũng kiếm được. Điều này chứng minh rằng với sự kiên trì, nếu nó là "không ném xử lý sau khi hatchet", như nói câu tục ngữ nhất, nó nói hầu như luôn luôn đến chiến thắng.Hòa bình với áo - 1801. The áo đã vẫn bị đánh bại ở Đức. Cô ngay lập tức đã ký hòa bình. Cô ấy đã cho tất cả mọi thứ nó có tiếp tục tại ý.6. hòa bình chung - 1802Anh, nằm một mình chống lại chúng tôi, như áo và ký hòa bình tại Amiens (1802). Cô đã đi hầu hết các thuộc địa đã mất. Các cuộc chiến tranh với châu Âu đã kéo dài mười năm, từ năm 1792 đến năm 1802.7 napoleon tôi Thiên hoàng - 1804Và vì vậy, lần đầu tiên kể từ cuộc cách mạng, chúng tôi là lúc hòa bình với tất cả của châu Âu. Niềm vui là rất tốt ở nước Pháp. Chúng tôi ngưỡng mộ lãnh sự đầu tiên, rất lớn và những thứ xinh đẹp như vậy.Trong sự công nhận, người Pháp bổ nhiệm ông đầu tiên lãnh sự cho tất cả cuộc sống của mình, và sau đó, năm 1804, hoàng đế dưới tên của Napoleon tôi.
đang được dịch, vui lòng đợi..
RETURN TO THE ABSOLUTE SYSTEM - THE LÃNH (1799-1804) Sau khi thử nghiệm các chính phủ cộng hoà hợp với Công ước và điều hành, Pháp trở lại chế độ chuyên chế với Lãnh sự quán và các đế chế: đó là, một lần nữa, như dưới chế độ quân chủ, chính phủ của một người đàn ông, Napoleon Bonaparte, Lãnh sự đầu tiên và hoàng đế. 1. Bonaparte, Lãnh Đầu tiên, là chủ tuyệt đối của Pháp Bonaparte, Lãnh Đầu tiên, là chủ nhân thực sự và duy nhất của Pháp, gần giống như các vua trước năm 1789. Trong tên, chính phủ Pháp vẫn là nước Cộng hòa nhưng trong thực tế nó là chế độ quân chủ. "Công dân đầu tiên lãnh sự" là một chủ quyền thật sự, người mà ông chỉ cần quyền để thừa kế quyền lực cho người thừa kế của ông; quyền này, ông sẽ có được nó bằng cách trở thành hoàng đế. Người Pháp chấp nhận trở lại vui vẻ với chế độ chuyên chế này; họ đã mệt mỏi của các rối loạn cách mạng; họ cảm thấy sự cần thiết cho một chính phủ mạnh, một người đàn ông mạnh mẽ mà họ cổ vũ Bonaparte. Sự tự tin của họ sẽ không bị lừa gạt. Lãnh tiên ngay lập tức đã tiến hành tổ chức lại của đất nước. 2. Bonaparte đã cho Pháp một tổ chức đơn giản và bền vững Các Quốc hội lập hiến quốc gia Pháp chia thành các phòng ban và các thành phố ở các phòng ban; nhưng cô đã thực hiện một sai lầm lớn rời khỏi hội hoặc công dân bầu chăm sóc quản lý các bộ phận mới. Các thẩm phán bản thân đã được lựa chọn bởi các cử tri. Đúng như dự đoán, hầu hết các đạo diễn nghĩ chứ không tái tranh cử cũng chỉ đạo các công việc giao phó cho họ. Bonaparte hiểu rằng các giám đốc phải độc lập với công dân của họ. Ông đã chọn những người đàn ông trung thực và có thẩm quyền. Đó là một trong những phẩm chất tuyệt vời của mình đã có thể phân biệt các giá trị và công đức của các trợ lý. 3. Sự hình thành của nhà nước hiện đại Mọi thứ đã được cải cách, để bắt đầu một lần nữa, có thể nói, từ rối loạn cách mạng đã thất bại trong việc thay thế các tổ chức mà nó đã bị bãi bỏ. Bonaparte đã cho Pháp một tổ chức rất đơn giản và rất mạnh mẽ rằng tất cả các chính phủ đã diễn ra kể từ khi đế chế đã được bảo tồn và nó vẫn kéo dài. Sau khi ông cầm quyền, ông thiết lập về cải cách hành chính , công lý, tài chính, và để cho đất nước hòa bình tôn giáo thông qua việc thành lập các thoả ước. Tổ chức hành chính. Bonaparte giữ hầu như các đơn vị lãnh thổ thành lập bởi Quốc hội lập hiến quốc gia, nhưng ông đã quản lý các phòng ban, quận của, anh tự tạo, và thành phố, bởi huynh trưởng, phụ huynh trưởng, thị trưởng, không được bầu nhưng được lựa chọn bởi anh và hỗ trợ hoặc là một Hội đồng chung, một hội đồng thành phố hoặc một hội đồng về các vấn đề tài chính. Các huynh trưởng đã được thông báo về tất cả mọi thứ của phụ huynh trưởng và thị trưởng; đến lượt mình, họ đã báo cáo với lãnh Trước những gì đang diễn ra trong phòng ban của họ, và qua họ, Bonaparte mất quyền quản lý của cả nước bộ máy tư pháp. Để làm cho công lý theo pháp luật và không được cử tri, Bonaparte bổ nhiệm thẩm phán mình. Ông được đặt trong mỗi bang một thẩm phán ở mỗi huyện một tòa án hình sự trong từng bộ phận một tòa án hình sự. Trên các tòa án tỉnh, đã có tòa án phúc thẩm ở một số thành phố lớn; và tại Paris đã có tòa giám đốc thẩm. Để thuận lợi cho việc nghiên cứu và kiến thức về pháp luật, Lãnh tiên thực hiện để hoàn thành việc soạn thảo Bộ luật Dân sự, bắt đầu trong cuộc Cách mạng. Đó là một công việc rất hữu ích, sau đó cũng chấp nhận bởi nhiều quốc gia. Công chứng viên của chúng tôi và các thẩm phán của chúng ta vẫn còn sử dụng các Napoleon. Mã số tổ chức tài chính. Trong cuộc Cách mạng, phần lớn các khoản thuế nộp của các công dân không thể công quỹ nhà nước. Để khắc phục điều này, Bonaparte tạo ra một chính quyền rất đơn giản. Một nhà sưu tập trong mỗi bang là trách nhiệm thu thuế của Commons và phải trả cho Tổng Receiver của bộ phận này, và nó đã được gửi đến Bộ trưởng Bộ Tài chính. Tổ chức đơn giản này cho phép Bonaparte, như nó vẫn cho phép chính phủ của chúng tôi để đi vào công quỹ nhà nước tất cả các nước của các loại thuế. Bonaparte cũng thành lập Ngân hàng của Pháp, người mà ông được cấp đặc quyền để phát hành tiền giấy, dễ dàng hơn để lưu hành như vàng và bạc, và do đó đã giúp sự phát triển của thương mại và công nghiệp. 4. Các thoả ước của năm 1801 - hòa bình tôn giáo yêu cầu bồi thường lớn nhất đối với vinh quang của Bonaparte, là đã đi du lịch đến Pháp hòa bình tôn giáo của thoả ước. Chúng tôi biết làm thế nào, tôn giáo bị bách hại vì cuộc cách mạng. Tất cả các nhà thờ bị đóng cửa hoặc sử dụng các cửa hàng để đặt cỏ khô hoặc hàng hóa. Đôi khi họ đã đưa nó bên báng bổ, quả bóng, các buổi hòa nhạc. Làm thế nào tốt người Công giáo bị không thể công khai thực hành tôn giáo của họ! Bonaparte tặng với Đức Giáo Hoàng Piô VII và đã ký một hiệp ước với anh ta gọi là thoả ước (1801). Các nhà thờ đã được khôi phục lại để thờ phượng và chúng tôi có thể ăn mừng trong các văn phòng hòa bình . Theo thoả ước, các giám mục được bổ nhiệm Lãnh sự đầu tiên, nhưng đồng ý với Đức Giáo Hoàng. Các linh mục được chỉ định bởi các giám mục. Các giáo sĩ để được điều trị bù đắp cho những mất mát tài sản của mình, bị tịch thu vào năm 1791 do Quốc hội lập hiến. Để chào mừng sự trở lại với hòa bình tôn giáo, Lãnh sự đầu tiên thực hiện hát một Te Deum long trọng tại Notre-Dame de Paris. Có mặt với tất cả các tướng của mình. Tóm lại, nhờ Bonaparte, Pháp trở nên giàu có và thịnh vượng. Trong một thời gian dài nó đã được cai trị như tốt và tất cả tốt ở Pháp đều biết ơn sâu sắc đến lãnh sự đầu tiên. 5. Cuộc chiến chống lại Áo. Thứ hai chiến dịch Ý. Marengo chiến thắng của Pháp vẫn có chiến tranh với Anh và Áo. Bonaparte đã có thể thích để đi đến Pháp hòa bình bên ngoài, như ông đã cho anh bình an nội tâm. Ông đề nghị để điều trị kẻ thù. Anh và Áo đã từ chối. Vì vậy, để chống lại Áo, ông trở lại Italy. Việc thông qua St. Bernard. Nhưng lần này, Bonaparte đã không đi theo con đường tương tự như lần đầu tiên. Để gây bất ngờ cho người Áo, ông đã vượt qua dãy núi Alps đến Mount St. Bernard, ở độ cao hơn 2000 mét. Nó là rất khó và rất đau đớn. Passage of Mount St. Bernard Đột nhiên Bonaparte xuất hiện trong great Po Valley ở miền bắc Italy. Người Áo đã ngạc nhiên. Họ tự hỏi, nơi anh có thể vượt qua và chạy tốt trên tất cả các bên không được xác định. Trận Marengo. Áo cuối cùng cũng đã đến với nhau trong Marengo, số lượng 50.000 Bonaparte chỉ có 20.000 người. Tuy nhiên tấn công dữ dội. Nhưng anh không thể đánh bật họ khỏi vị trí của họ. Ông bị buộc phải rút lui. Áo, vui mừng đã giành được một chiến thắng, tiên tiến trong bài ca đồng bằng, được đứng trước bởi âm nhạc của họ, chơi những giai điệu vui tươi. Họ không phải là tham gia giám sát của Pháp. Đó là không khôn ngoan. Bonaparte làm cho họ thấy. Trong thực tế, trong thời gian này, các lãnh sự đầu tiên đã được triệu tập vội vã lên Trung Desaix của mình, mà đã tách ra một vài dặm với đoàn của sư đoàn. Desaix, đến phi nước đại, đứng chung với mình: "Vâng nói Bonaparte, bạn nói lên cuộc chiến là mất!". Desaix kéo chiếc đồng hồ của mình và nói, "Thưa ông, nó vẫn chỉ là ba giờ chúng ta có. thời gian để giành chiến thắng khác! "Điều này đã được thực hiện, quân Desaix đã giảm bất ngờ trong cánh của cột Áo, trong khi Bonaparte đột nhiên tràn ngập các quả bóng. Than ôi! Desaix giảm từ con ngựa của mình, bị trọng thương. Nhưng những người Áo, hoàn toàn ngạc nhiên, giải tán và bỏ chạy. Lần này, cuộc chiến đã được cũng kiếm được. Điều này chứng minh rằng với sự kiên trì, nếu chúng ta không "ném trong khăn," như câu tục ngữ nói, đó là hầu như luôn luôn đi kèm để giành chiến thắng. Hòa bình với Áo - 1801. Áo vẫn còn đánh Đức. Cô đã ký sớm hòa bình. Cô đã cho chúng tôi tất cả mọi thứ cô ấy đã đưa chúng tôi ở Italy. 6. Hòa bình chung - 1802 Anh, thấy mình đối diện với chúng tôi, cũng như Áo và hòa bình ký kết tại Amiens (1802). Cô làm cho chúng tôi hầu hết các khu định cư mà chúng tôi đã thực hiện. Những cuộc chiến tranh với châu Âu đã kéo dài mười năm, từ năm 1792 đến năm 1802. 7. Hoàng đế Napoleon I - 1804 Vì vậy, lần đầu tiên kể từ cuộc Cách mạng, chúng ta có hòa bình với tất cả các châu Âu. Niềm vui là lớn ở Pháp. Chúng tôi ngưỡng mộ Lãnh Đầu tiên, những người đã làm được những điều tuyệt vời và xinh đẹp như vậy. Trong công nhận, các lãnh sự Pháp đầu tiên gọi cho cuộc sống, và sau đó, vào năm 1804, dưới tên của Hoàng đế Napoleon.
đang được dịch, vui lòng đợi..