Isabelle, Tu as raison. Nul besoin de faire des effets de style car tu dịch - Isabelle, Tu as raison. Nul besoin de faire des effets de style car tu Việt làm thế nào để nói

Isabelle, Tu as raison. Nul besoin

Isabelle, 

Tu as raison. Nul besoin de faire des effets de style car tu me connais trop bien et tu déjoues cela immédiatement.
Je vais donc me contenter des faits. C'est d'autant préférable que la matière est un peu ingrate.

Je reprends donc là où tu as laissé.
Comme tu l'as dit nous nous sommes un jour séparés et je suis parti extraire du pétrole. Tu m'as beaucoup marqué; peut-être trop, mais dire cela n'a guère de sens. Je t'ai beaucoup aimée. J'avais même donné pour ainsi dire dans une forme de fétichisme vis à vis de ton corps, ce qui n'est sans doute jamais bon ni très sain, tout au moins c'est ce qu'il me semble maintenant. Je considérais ton intimité comme ma demeure naturelle et le havre de mon repos ; l'odeur légèrement acre de ta peau, le contact de ta chevelure qui évoquait la laine humide, me faisaient oublier le monde. Je voulais de nombreux enfants de toi, notamment une petite fille blonde que je voyais habillée d'une longue robe bleue bouffante comme dans Velasquez. Ta froide retenue, que jamais je ne pus démonter et qui me semblait froideur calculée, me mettait à la torture. Aucune femme ne me fit tant souffrir. Je demandais grâce et nous nous séparames. Il y eut des lettres, des retrouvailles épisodiques, qui ne menèrent qu'à plus de confusion.

Tout ceci ne contribua pas à me stabiliser. Je voyageais. Je connu quelques filles ; elles eurent du ressentiment que je ne les trouvasse pas assez blondes ou au contraire que je voulus recréer Isabelle en elles. Je les faisais souffrir et j'en ressentis de la culpabilité. La France et surtout Paris commencèrent de me rebuter ; je choisis de m'exiler. Je vécus à Londres où je reste installé. Après quelques années je rencontrai une blonde du Nord a la chevelure ondulée, de bonne famille et au caractère très trempé, mais a ton opposé déjà enflammée, emportée la ou tu étais tout contrôle de soi. J'en fus épris, me mariai et nous eûmes un premier enfant rapidement. Nous gagnions beaucoup d'argent, l'existence paraissait enivrante et, si je ne pouvais manquer de voir la fêlure de son être, de sa personnalité, loin de m'en inquiéter, je me flattais, avec la fougue de ces années, d'y pouvoir porter remède par mes soins patients, par mon amour. Peut-être aussi voulus-je compenser, par ce bel acte stupide, le tort que j'avais pu faire à d'autres jeunes femmes auparavant. Je n'imaginais pas combien ce souhait inavoué allait être exaucé au delà de toute raison!

Ma femme Heidi, et cela apparu dès les lendemains du mariage, souffrait d'un dérèglement pathologique du caractère et des nerfs qui allait perdurer jusqu'à ces dernières années. La moindre contrariété provoquait des gestuelles suicidaires, les intoxications étaient endémiques, les dérapages hors des sentiers de la raison fréquents et violents. Je dus apprendre à vivre avec cela, c'est à dire avec l'angoisse des éruptions irrationnelles, la crainte permanente de l'accident ou même avec, en face de nous, le spectre de la folie pure. Notre vie sociale s'étiola et je fus contraint d'accepter des lubies ténébreuses. La plus douloureuse fut l'impossibilité de garder contact avec ma famille, dont la simple mention suffisait à la faire entrer en transes.
Certains me demandent maintenant comment je suis alors resté. Je ne sais avec certitude. Il entra je crois dans ces raisons le scrupule religieux, la nécessité de protéger les enfants, mon rôle nécessaire de garde malade, et certainement... l'amour. Je ne songeais jamais à fuir. Ai-je eu tort? Aurais-je dû "jeter l'éponge" plus tôt? Je ne sais.
Toujours est-il que nos enfants sont maintenant à peu près élevés, qu'ils sont heureux -à ce que je crois- et réussissent brillamment leurs études dans leur patrie d'adoption. Ils ne se sont rendus compte que récemment de la particularité de leur situation, en comparant leur famille avec celles, normales, des amis chez qui ils sont reçus. Heidi elle-même va maintenant beaucoup mieux et est presque normale, sous l'effet conjugué je crois de la psychiatrie et des soins que je lui ai prodigués au cours des années. 
Je perçus un jour que, loin de me remercier de mon dévouement, elle me voyait comme la source de tous les maux qui assombrissaient son existence, moi qui remplissais effectivement toutes les tâches autour de quoi sa vie s'ordonnait, tandis qu'elle était à peu près inactive. La perte d'une enfant à la naissance, dont elle me fit comme du reste le responsable, acheva d'établir en elle détestation et dégoût pour son mari. Pourtant, derrière ce mal être, ses capacités et sa santé mentales lui étaient essentiellement revenues. Je conçus que pour achever son rétablissement il me restait à me retirer, de sorte qu'elle put reprendre les reines de son existence, que ce retrait funeste du monde ne lui soit plus possible et que sa volonté put à nouveau s'exercer. Je fis cela, il-y-a un an, et c'est ce qu'il advint. D'une épave jadis elle est aujourd'hui une femme presque normale.

Les enfants sont restés avec elles et veillent sur la pérennité de sa rémission. Quant à moi j'ai pris une chambre dans la City depuis laquelle j'essaie d'oublier ces aléas qui m'ont tant épuisés. Je partage mon temps entre le travail, les études et la rêverie telle que ma nature m'y porte -ce dont tu te souviens sans doute et qui t'assommait assez!-.
J'ai aussi eu le bonheur de croiser le chemin d'une femme -asiatique, donc pour le coup m'éloignant de ton type physique, lui qui fut toujours mon idéal et mon fanal-. Elle est plus jeune que moi et a la bonté de patiemment alléger les peines accumulées en moi par ces années, et de remédier tant qu'il se peut par la douceur au délabrement de mon être.

Voilà donc en deux mots mon histoire, depuis le jour où tu m'as dit : "sors on frappe à la porte", jusqu'à aujourd'hui, où je vole pour l'Asie, pour "retrouver ma belle" comme dit la chanson. 

Une belle, dont le nom, très à propos pour ma part, signifie Automne, et qui, depuis qu'elle me fut envoyée par Marie, me communiqua la force de mettre un terme, après beaucoup de prières, à cette pénitence que j'endurais depuis 17 ans et qui aurait pu durer jusqu'à ma mort. Il fallait, je pense, que j'en passa par ces tourments, qui aussi permirent de bâtir et de guérir, comme je l'ai dit, pour que soit purifiée mon âme qui dans sa jeunesse fut tant aveuglée par la vanité et les apparences, ce que tu sais mieux que tout autre.
Il fallait logiquement qu'une femme qui fut ton opposé mit fin au cycle que tu avais enclenché, à ton insu bien sûr. Car c'était je le sais pour lutter contre l'enlisement de mon âme dans la matière, dont tu percevais justement le caractère funeste, que tu déployas contre ma volupté la froideur bienséante qui t'est naturelle et ce dédain instinctif que tu as vis-à-vis des sens. Ainsi je me rappelle: tu jouissais sans communion, avec des hoquets de poupée blonde, qui a la fois me mettaient à la torture en me rejetant si loin et à la fois me faisaient t'adorer...Ou encore tu disais : "cela suffit; deux fois sont assez", tandis que j'avais besoin de vivre la nuit entière dans tes bras et soif de ton être durant tous les instants.
Mais toutes tes froideurs, quelques inspirées qu'elles furent, devaient être impuissantes à me convertir: leur auteur restait toi, ton corps, qui du fait de l'adoration que je lui portais, ne pouvait que redoubler mon mal. Plus tu m'infligeais tes rigueurs plus tu nourrissais ma flamme, en plus que ma souffrance. Je conçus l'impasse dans laquelle nous étions, du fait de mon péché -comment appeler cela autrement?- et la dissolution de notre être commun devint inévitable.
Ce que ta bonté maladroite -je la qualifie ainsi excuse moi, car une femme, je crois, doit d'instinct dominer son homme et d'abord le dominer et le mener dans son corps même-, ce que ta bonté, donc, n'avait pu faire, il appartenait à une autre Isabelle -physiquement ta semblable-, et à la folie!, de l'accomplir. Elle, ma femme, allait dompter cette âme par 17 ans de fers, ce que tes remèdes raisonnables n'avaient pu faire, car il est dit que la folie est notre sagesse tandis que la sagesse nous est folie impuissante. Ainsi il fallut pour moi la mort terrible par la folie pour guérir par ce feu mon âme errante, et que plus tard une autre femme encore puisse me ramener à la vie. 
Tout d'abord, toutefois, sans doute encore prisonnier de ton image dont je devais me libérer aussi avant de recouvrer la vraie liberté, je me fiais à l'une autre de tes suiveuses -une blonde russe-. Cela échoua car il fallait qu'au physique comme en essence, par l'étrangereté culturelle comme par le corps, le remède fut différent de celui que Isabelle avait tenté, mais qui n'avait fait qu'inaugurer le cycle de mes tourments -ou de ma guérison, selon la façon de le voir-.

Ainsi -mais arrête moi si je deviens trop intime- Thu -Automne- dut me "réapprendre à vivre", comme dit Johnny, l'un de tes chanteurs préférés, c'est-à-dire me réapprendre à jouir. 
Quand Heidi me dit un jour qu'elle ne sucerait plus son mari jusqu'à sa mort, car c'était la un acte dégoûtant, "que même les prostituees sur-facturaient", te citant la encore sans le savoir -tant il est vrai que ma vie jusqu'à ce jour fut comme une révolution autour de ce point central où nous fûmes unis- mon corps et mon âme comprirent que la longue ère de pénitence qu'ils avaient traversés allait prendre fin. C'est ainsi que Thu me fit connaître, suivant en cela le fameux "de spiritu et anima", que la bénédiction pour être totale doit non seulement être "ascendante", c'est-à-dire aller vers le spirituel, mais encore descendre, se réaliser dans la vie effective et le corps, selon la métaphore de l'échelle de Jacob. Elle dut réapprendre à mon corps meurtri -moi que tu connus si sensuel!- combien une femme aimante fait vivre le couple à travers le corps des amants et même -mais n'était-ce pas ce que je t'avais proposé?- autour du membre de l'homme, pivot du couple physiquement, et symboliquement pour ce qui est de sa force et de
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Isabelle, Bạn đúng rồi. Không cần phải làm cho những ảnh hưởng của phong cách, bởi vì bạn biết tôi quá tốt và bạn déjoues nó ngay lập tức.Tôi sẽ do đó nhốt bản thân mình để các sự kiện. Nó là tốt hơn các tài liệu là một chút vông ân.Tôi là như vậy, có khi bạn rời.Như bạn nói chúng tôi có một ngày tách ra và tôi đã đi để chiết xuất dầu. Bạn có ấn tượng với tôi nhiều; có lẽ quá nhiều, nhưng nói rằng đó là cảm giác ít. Tôi đã yêu thương bạn nhiều. Tôi thậm chí đã cho vì vậy để nói chuyện trong một hình thức của fetish trong cơ thể của bạn, mà là có lẽ không bao giờ phù hợp hoặc rất khỏe mạnh, ít, đây là những gì nó có vẻ với tôi bây giờ. Tôi coi là riêng tư của bạn như nhà tự nhiên của tôi và nơi trú ẩn của phần còn lại của tôi; mùi hơi acre của làn da của bạn, liên hệ với mái tóc của bạn mà gợi lên len ẩm ướt, làm cho tôi quên về thế giới. Tôi muốn như nhiều người trong số bạn, trong đó có một cô gái tóc vàng nhỏ tôi thấy mặc quần áo trong quần thể thao chiếc váy dài màu xanh như trong Velasquez. Lạnh, mà tôi không thể loại bỏ và hạn chế mà dường như tính coldness, đưa tôi để tra tấn. Không có người phụ nữ cả hai làm cho tôi đau khổ. Tôi hỏi ân sủng và chúng tôi chúng tôi separames. Có là chữ cái, episodic Homecoming, dẫn đến sự nhầm lẫn nhiều.Tất cả điều này chỉ giúp ổn định tôi. Tôi đã đi du lịch. Tôi biết một số cô gái; họ đã được bực bội rằng tôi enquired họ không đủ cô gái tóc vàng hoặc trái tôi muốn tái tạo các Isabelle trong đó. Tôi làm cho họ đau khổ và tôi cảm thấy tội lỗi. La Pháp và đặc biệt là Paris đã bắt đầu để đưa tôi ra. Tôi chọn tôi lưu vong. Tôi sống ở London, nơi tôi vẫn cài đặt. Sau khi một vài năm tôi đã gặp một cô gái tóc vàng ở phía bắc có mái tóc gợn sóng, từ một gia đình và nhân vật rất mạnh, nhưng đã đối diện của bạn đã bị viêm, trôi các hoặc bạn đã là tất cả chủ động. Tôi được yêu thương, mariai tôi và chúng tôi đã có một đứa trẻ đầu tiên một cách nhanh chóng. Chúng tôi giành được nhiều tiền, sự tồn tại dường như say, và nếu tôi có thể không thấy vết nứt của cô được, của nhân cách của mình, đi từ lo lắng, tôi tôi tâng bốc, với ardour những năm có quyền lực để khắc phục bằng cách chăm sóc bệnh nhân của tôi, tình yêu của tôi. Có lẽ cũng muốn tôi bù đắp bằng hành động ngu ngốc này đẹp, những thiệt hại tôi đã làm cho các phụ nữ trẻ trước khi. Tôi không bao giờ tưởng tượng bao nhiêu này mong muốn không nói ra sẽ được cấp xa hơn bất kỳ lý do!Vợ tôi Heidi, và nó xuất hiện từ những hậu quả của cuộc hôn nhân, bị một nhân vật bệnh rối loạn và dây thần kinh mà sẽ tiếp tục cho đến năm gần đây. Ít phiền toái nhỏ nhất mà gây ra tự tử cử chỉ, ngộ độc là loài đặc hữu của, phiếu ra khỏi con đường của lý do thường xuyên và bạo lực. Tôi đã phải học cách sống với nó, IE với nỗi đau đớn của phát ban chưa hợp lý, sợ hãi vĩnh viễn bị tai nạn hoặc thậm chí với, ở phía trước của chúng tôi, quang phổ của điên tinh khiết. Đời sống xã hội của chúng tôi là étiola và tôi đã buộc phải chấp nhận tenebrous whims. Đau đớn nhất đã không thể giữ liên lạc với gia đình của tôi, mà chỉ đề cập đến là đủ để tham gia vào trances.Một số đang bây giờ yêu cầu tôi làm thế nào tôi vẫn như vậy. Tôi không biết chắc chắn. Ông đã tham gia tôi tin vào những lý do này scruples tôn giáo, sự cần thiết để bảo vệ trẻ em, vai trò cần thiết của tôi chăm sóc bệnh, và chắc chắn... tình yêu. Tôi đã không bao giờ nghĩ đến bỏ chạy. Tôi đã sai? Tôi cần phải có "ném vào khăn" trước đó? Tôi không biết.Thực tế là rằng trẻ em của chúng tôi là bây giờ rất nhiều cao, mà họ đang hạnh phúc - tôi tin rằng - và thành công rực rỡ của nghiên cứu tại của họ. Họ không nhận ra những gì mới của tính đặc thù của tình hình của họ, so sánh gia đình của họ với những người, bình thường, bạn bè trong đó họ nhận được. Heidi mình là bây giờ tốt hơn nhiều và là gần như bình thường, tôi nghĩ rằng dưới ảnh hưởng kết hợp của tâm thần học và chăm sóc tôi lavished anh ta trong những năm qua. Tôi cảm nhận một ngày mà, xa cảm ơn tôi sự cống hiến của tôi, cô thấy tôi như là nguồn gốc của tất cả các tệ nạn dampened sự tồn tại của nó, tôi đã hoàn thành có hiệu quả tất cả các nhiệm vụ xung quanh mà cuộc sống của mình đặt hàng, trong khi cô ấy đã khá nhiều không hoạt động. Sự mất mát của một đứa trẻ khi sinh, bà làm cho tôi và phần còn lại của người đứng đầu, đã được hoàn thành để thiết lập detestation và ghê tởm của mình cho chồng của cô. Tuy vậy, đằng sau này là điều ác, khả năng của mình và sức khỏe tâm thần của ông đã cơ bản trở lại anh ta. Tôi thiết kế để hoàn thành phục hồi của cô tôi đã phải gỡ bỏ tôi, do đó, cô đã có thể tiếp tục Queens của tồn tại của mình, rằng này rút tai hại từ thế giới đó là nhiều nhất có thể, và rằng sự sẵn lòng một lần nữa có thể được thực hiện. Tôi đã làm điều này, nó có một năm, và đó là những gì đã xảy ra. Một wreck một khi nó vào ngày hôm nay là một phụ nữ gần như bình thường.Trẻ em ở lại với họ và xem qua sự bền vững của thuyên giảm của nó. Đối với tôi, tôi đã diễn một căn phòng trong thành phố mà từ đó tôi cố quên đi những vagaries mà cả hai đã cạn kiệt tôi. Tôi chia sẻ thời gian của tôi giữa công việc, nghiên cứu, và sự mơ tưởng như bản chất của tôi mang tôi - mà bạn có thể nhớ và người bạn assommait đủ!-.Tôi cũng đã có những niềm vui để vượt qua con đường của một người phụ nữ - châu á, vì vậy để kick đi tôi từ vật lý của bạn, loại đó là luôn luôn lý tưởng của tôi và lồng đèn của tôi-. Cô là trẻ hơn tôi và đã tốt đẹp của kiên nhẫn để làm sáng các hình phạt tích lũy trong tôi thông qua những năm qua, và cả hai địa chỉ có thể bởi sự mềm mại để phân rã của tôi đang.Vì vậy câu chuyện của tôi, từ ngày khi bạn nói với tôi trong hai từ: "có được ra khỏi đó là một knock tại cửa", cho đến nay, nơi tôi đã bay đến Châu á, để "lấy lại của tôi đẹp" là bài hát đi. Một đẹp, có tên, rất kịp thời cho một phần của tôi, có nghĩa là mùa thu, và trong đó, kể từ khi nó được gửi đến cho tôi bởi Mary, truyền tôi sức mạnh để kết thúc, sau khi cầu nguyện nhiều, này gia tội tôi endurais cho 17 tuổi và rằng có thể đã kéo dài cho đến khi cái chết của tôi. Nó là cần thiết, tôi nghĩ rằng tôi bởi thông qua bởi những lên, cũng cho phép để xây dựng và chữa lành, như tôi đã nói, đó tinh khiết linh hồn của tôi mà trong thanh thiếu niên của ông đã được như vậy mù bởi vanity và xuất hiện, bạn biết tốt hơn so với bất kỳ khác.Một cách hợp lý, nó là cần thiết rằng một người phụ nữ đã là đối diện của bạn kết thúc chu kỳ rằng bạn đã bắt đầu của bạn mù tất nhiên. Như nó đã là tôi biết nó để chống lại sự trì hoãn của linh hồn của tôi trong tài liệu bạn đúng cảm nhận nhân vật gây tử vong, bạn déployas chống lại tôi coldness rượu khiêu dâm là tự nhiên cho bạn và Thái độ khinh bản năng này bạn có hướng tới các giác quan. Do đó, tôi nhớ: bạn rất thích mà không cần hiệp thông, với trục trặc búp bê cô gái tóc vàng, mà cả hai đưa cho tôi để tra tấn trong tôi từ chối cho đến nay và cả hai làm cho tôi tôn thờ bạn... Hoặc thậm chí bạn nói: ' đó là đủ; hai lần là đủ", trong khi tôi cần thiết để sống cả đêm trong cánh tay của bạn và khát của bạn để trong mọi thời điểm.Nhưng tất cả của bạn coldness, một vài cảm hứng như họ được, có thể không thể chuyển đổi tôi: tác giả của họ là bạn, cơ thể của bạn, mà bởi vì việc tôn thờ tôi mặc anh ta, chỉ có thể tăng cường xấu của tôi. Thêm bạn infligeais tôi rigors của bạn nhiều hơn bạn đã cho ăn ngọn lửa của tôi hơn là đau khổ của tôi. Tôi thiết kế bế tắc trong đó chúng tôi đã, vì tội lỗi của tôi - làm thế nào để gọi nó nếu không? - và sự tan rã của phổ biến của chúng tôi trở thành không thể tránh khỏi.Những gì tốt đẹp vụng về của bạn - tôi gọi là nó vì vậy xin lỗi, là một người phụ nữ, tôi tin rằng, phải bản năng thống trị người đàn ông của mình và đầu tiên thống trị và dẫn anh ta trong cơ thể-, mà lòng tốt của bạn, do đó, đã không thể làm như vậy, ông đã thuộc một Isabelle một - thể chất ta-tương tự, và điên rồ!, để đạt nó. Cô, vợ tôi đã đi để thuần hóa này linh hồn bởi 17 tuổi của bàn là, biện pháp hợp lý của bạn đã có thể làm, bởi vì người ta nói rằng điên rồ là sự khôn ngoan và trí tuệ của chúng tôi chúng tôi là bất lực điên rồ. Do đó nó đã cho tôi cái chết khủng khiếp của madness để chữa lành bởi lửa này linh hồn lang thang của tôi, và sau đó một người phụ nữ có thể vẫn mang lại tôi cho cuộc sống. Trước hết, Tuy nhiên, các tù nhân vẫn còn có lẽ của bạn hình ảnh mà tôi cũng phát hành tôi trước khi phục hồi thật sự tự do, tôi dựa vào một khác đi theo của bạn - một tóc vàng - Nga. Nó không thành công vì nó là cần thiết để vật lý như trong bản chất, bằng các văn hóa lạ như cơ thể, biện pháp khắc phục là khác nhau từ một trong đó Isabelle đã cố gắng, nhưng vốn chỉ mới mà khánh thành của tôi đau đớn - hoặc chữa bệnh của tôi chu kỳ phụ thuộc vào làm thế nào để xem-.Vì vậy, - nhưng dừng tôi nếu tôi trở nên quá thân mật - Thu - mùa thu - có tôi "học để sống", là Johnny, một ca sĩ yêu thích của bạn, đó là tôi học để thưởng thức. Quand Heidi me dit un jour qu'elle ne sucerait plus son mari jusqu'à sa mort, car c'était la un acte dégoûtant, "que même les prostituees sur-facturaient", te citant la encore sans le savoir -tant il est vrai que ma vie jusqu'à ce jour fut comme une révolution autour de ce point central où nous fûmes unis- mon corps et mon âme comprirent que la longue ère de pénitence qu'ils avaient traversés allait prendre fin. C'est ainsi que Thu me fit connaître, suivant en cela le fameux "de spiritu et anima", que la bénédiction pour être totale doit non seulement être "ascendante", c'est-à-dire aller vers le spirituel, mais encore descendre, se réaliser dans la vie effective et le corps, selon la métaphore de l'échelle de Jacob. Elle dut réapprendre à mon corps meurtri -moi que tu connus si sensuel!- combien une femme aimante fait vivre le couple à travers le corps des amants et même -mais n'était-ce pas ce que je t'avais proposé?- autour du membre de l'homme, pivot du couple physiquement, et symboliquement pour ce qui est de sa force et de
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Isabelle,  bạn đã đúng. Không cần phải tạo kiểu hiệu ứng bởi vì bạn biết tôi quá tốt và bạn ngay lập tức phá vỡ nó. Vì vậy, tôi sẽ là sự thật. Nó thậm chí còn thích rằng vật chất là một chút vô ơn. Tôi tiếp tục nơi bạn rời đi. Như bạn nói, chúng tôi có một ngày riêng biệt và tôi rời chiết xuất dầu. Bạn đã cho tôi một ấn tượng tuyệt vời; có lẽ quá nhiều, nhưng nói điều này làm cho cảm giác ít. Tôi yêu các bạn rất nhiều. Tôi thậm chí đã gần như là một hình thức bái vật đối với cơ thể của bạn, mà có lẽ không bao giờ tốt cũng rất khỏe mạnh, ít nhất đó là những gì có vẻ như với tôi bây giờ với. Tôi coi sự riêng tư của bạn như là nhà tự nhiên của tôi và là nơi trú ẩn của các phần còn lại của tôi; mùi hơi chát của làn da của bạn, các liên lạc của mái tóc của bạn mà gợi lên len ướt, làm tôi quên đi thế giới. Tôi muốn nhiều trẻ em của mình, trong đó có một cô gái tóc vàng nhỏ tôi thấy mặc một chiếc váy dài màu xanh sưng húp như trong Velasquez. Kiềm chế cảm lạnh của bạn, rằng tôi không bao giờ có thể tháo rời và lạnh lùng tính toán dường như với tôi, đưa tôi vào tra tấn. Không có người phụ nữ làm tôi đau khổ rất nhiều. Tôi hỏi Grace và chúng tôi chia tay. Có những bức thư, đoàn tụ tập, mà chỉ dẫn đến sự nhầm lẫn hơn. Tất cả điều này đã không làm gì để ổn định cho tôi. Tôi đã đi du lịch. Tôi biết một số trẻ em gái; họ bực bội mà tôi đã không hoàn toàn công bằng hoặc trouvasse thay vào đó, tôi muốn tái Isabelle trong họ. Tôi đã làm họ đau khổ và tôi cảm thấy có lỗi. Pháp và đặc biệt là Paris bắt đầu đưa tôi ra khỏi; Tôi chọn để đi đày. Tôi sống ở London, nơi tôi duy trì cài đặt. Sau một vài năm, tôi đã gặp một cô gái tóc vàng Bắc có mái tóc gợn sóng, của gia đình tốt và nhân vật rất ẩm ướt, nhưng ngược lại đã bị viêm của bạn, mang đi hoặc bạn đều tự kiểm soát. Tôi đã yêu, Marian tôi và chúng tôi đã có một đứa con đầu một cách nhanh chóng. Chúng tôi đã giành được rất nhiều tiền, sự tồn tại dường như say, và nếu tôi không thể bỏ lỡ nhìn thấy những vết nứt của việc của mình, nhân cách của mình, xa khỏi lo âu, tôi tâng bốc bản thân mình với niềm đam mê của những năm đó, các 'Có thể được khắc phục bằng cách chăm sóc bệnh nhân của tôi, tình yêu của tôi. Có lẽ tôi cũng muốn bù đắp cho hành động ngu ngốc này đẹp, hại tôi đã làm cho phụ nữ trẻ khác trước. Tôi không thể tưởng tượng như thế nào mong muốn được thừa nhận này đã được hoàn thành vượt ra ngoài mọi lý do! Vợ tôi Heidi, và nó xuất hiện từ hậu quả của cuộc hôn nhân, bị một chứng rối loạn bệnh lý của các nhân vật và các dây thần kinh sẽ kéo dài cho đến khi cuối cùng năm. Phe đối lập nhỏ khiêu khích cử chỉ tự tử, ngộ độc là loài đặc hữu, trượt ra khỏi con đường của bạo lực thường xuyên và đúng. Tôi đã phải học cách sống chung với nó, tức là với sự lo lắng phát ban chưa hợp lý, lo sợ thường xuyên xảy ra tai nạn hoặc thậm chí trước mặt chúng tôi, bóng ma của sự điên rồ. Đời sống xã hội của chúng tôi héo và bị buộc phải chấp nhận ý tưởng bất chợt tối. Những đau đớn nhất là không thể duy trì liên lạc với gia đình tôi, mà chỉ đề cập đến là đủ để đưa vào trạng thái hôn. Một số doanh nghiệp hỏi tôi làm thế nào tôi sau đó còn lại. Tôi không biết một cách chắc chắn. Ông đã nhập những lý do này tôi tin rằng trong lòng ngần ngại tôn giáo, sự cần thiết để bảo vệ trẻ em, vai trò bệnh cần bảo vệ của tôi, và chắc chắn là ... tình yêu. Tôi không bao giờ nghĩ đến việc thoát. Tôi có sai lầm? Nên tôi đã "ném trong khăn" trước? Tôi không biết. Thực tế là trẻ em của chúng tôi bây giờ là gần như cao, họ hạnh phúc tôi -Để tăng rực rỡ thành công trong trường học và tại quê hương nuôi của họ. Họ đã tự nhận thức được rằng thời gian gần đây đặc thù của tình hình của họ, so sánh với những người trong gia đình, bình thường, bạn bè của mình với người mà họ đang nhận được. Heidi mình bây giờ là tốt hơn nhiều và gần như là bình thường, do sự kết hợp tôi nghĩ về tâm thần và chăm sóc tôi đã tỏ cho anh ta trong những năm qua.  Tôi cảm nhận một ngày nào đó thay vì sự cảm ơn đối với sự tận tâm của tôi, cô nhìn thấy tôi như là nguồn gốc của tất cả các tệ nạn mà tối tồn tại của mình, thực sự tôi đã được lấp đầy tất cả các công việc xung quanh mà cuộc sống của mình là ra lệnh, trong khi nó đã gần như không hoạt động. Những mất mát của một đứa trẻ khi sinh, cô đã cho tôi là thực sự có trách nhiệm, hoàn thành lập tại căm ghét và ghê tởm của mình cho chồng. Tuy nhiên, đằng sau tà ác này, khả năng của mình và sức khỏe tâm thần của ông đã cơ bản trở lại anh ta. Tôi thiết kế đó để hoàn tất hồi phục, ông vẫn phải nghỉ hưu vì vậy cô có thể lấy dây cương của sự tồn tại của nó, mà rút lui này gây tử vong từ thế giới làm điều đó nhiều nhất có thể và rằng ý chí của mình một lần nữa có thể được thực hiện. Tôi làm điều này, cho nó có một năm và đó là những gì đã xảy ra. Từ một tai nạn khi nó bây giờ là người phụ nữ gần như bình thường. Các con ở lại với họ và đảm bảo tính bền vững của sự thuyên giảm của nó. Đối với tôi, tôi lấy một phòng ở thành phố mà từ đó tôi cố gắng quên đi những mối nguy hiểm mà đã rất kiệt sức tôi. Tôi phân chia thời gian của mình giữa công việc, học tập và mơ mộng bản chất của tôi là bản thân mình -đây cửa bạn nhớ và có lẽ assommait bạn đủ -. Tôi cũng có may mắn của con đường qua một -asiatique người phụ nữ, vì vậy trong một lần tôi đi bộ đi từ loại vật chất của bạn, những người luôn luôn là lý tưởng của tôi và fanal- của tôi. Cô trẻ hơn tôi và là loại đủ để làm giảm bớt những cơn đau kiên nhẫn tích lũy trong tôi trong những năm qua, và miễn là anh ta có thể khắc phục bằng sự ngọt ngào của hạnh phúc của tôi trong tình trạng hư hỏng. Vì vậy, trong một nutshell câu chuyện của tôi, kể từ khi ngày bạn nói, "đi gõ cửa", cho đến ngày hôm nay, khi tôi bay đến châu Á, để "tìm xinh đẹp của tôi" như trong bài hát nói.  Một người đẹp, tên, rất thích hợp cho tôi, có nghĩa là mùa thu và trong đó, vì nó đã được gửi đến cho tôi bởi Mary, truyền đạt cho tôi sức mạnh để kết thúc, sau nhiều lời cầu nguyện, sám hối cho rằng tôi phải chịu đựng suốt 17 năm và sẽ có thể kéo dài cho đến khi tôi chết. Chúng tôi đã có, tôi nghĩ, như tôi đã đi qua những đau khổ, mà còn làm cho nó có thể để xây dựng và để chữa lành, như tôi đã nói, linh hồn tôi được tinh chế những người trong tuổi trẻ của mình được như mù quáng bởi vanity và xuất hiện , bạn biết tốt hơn so với bất kỳ khác. Đó là hợp lý rằng một người phụ nữ là người đầu đối diện của bạn đưa vào chu kỳ bạn đã tham gia vào kiến thức khóa học của bạn. Đối với nó là tôi biết để chiến đấu chống lại sự trì trệ của tâm hồn tôi vào vật liệu, mà bạn nhận thức một cách đúng đắn các nhân vật chết, bạn déployas chống lại niềm vui của tôi sự lạnh lùng đứng đắn đó là thái độ khinh thị tự nhiên và bản năng bạn rằng bạn vít -để-vis ý nghĩa. Vì vậy, tôi nhớ: bạn thích mà không hề thông với con búp bê tóc vàng trục trặc, mà cả hai đưa tôi bị tra tấn bằng cách từ chối tôi cho đến nay và cả hai đã khiến tôi yêu em ... Hoặc bạn nói, "nó đủ, hai lần là đủ ", và rằng tôi cần phải sống cả đêm trong vòng tay của mình và khao khát hạnh phúc của bạn trong từng khoảnh khắc. Nhưng tất cả sự lạnh lùng của bạn, một số lấy cảm hứng từ họ, đã phải bất lực để chuyển đổi tôi : tác giả để lại bạn, cơ thể bạn, mà vì sự tôn thờ mà tôi thực anh ta, chỉ có thể tăng cường nỗi đau của tôi. More tu gây sự khắc nghiệt của bạn nhiều hơn bạn ăn tình yêu của tôi, ngoài sự đau khổ của tôi. Tôi đã thiết kế những bế tắc mà chúng ta đã, vì tội lỗi của tôi -Làm thế nào để gọi nó bằng cách khác -. Và việc giải thể của chúng tôi đang được phổ biến là không thể tránh khỏi những gì tốt đẹp của bạn và lúng túng-Tôi xin lỗi đủ điều kiện tôi như là một người phụ nữ, tôi tin rằng, phải thống trị bản năng và con người của mình đầu tiên thống trị và lãnh đạo nổi tiếng trong cơ thể của mình, rằng lòng tốt của bạn, do đó, có thể không làm, anh ta thuộc về nhau Isabelle -physiquement semblable- của bạn và sự điên rồ!, thực hiện. Cô ấy, vợ tôi, sẽ chinh phục tâm hồn bằng 17 năm trong bàn là, mà biện pháp khắc phục hợp lý của bạn đã không thể làm được, vì người ta nói rằng điên rồ là sự khôn ngoan của chúng tôi, trong khi trí tuệ là bất lực, chúng tôi điên rồ. Vì vậy, nó là cần thiết cho tôi những cái chết khủng khiếp của sự điên rồ để chữa cháy này bởi linh hồn lang thang của tôi, và sau đó là một người phụ nữ vẫn có thể mang lại cho tôi trở lại với cuộc sống.  Đầu tiên, tuy nhiên, có lẽ vẫn còn là một tù nhân của hình ảnh của bạn với Tôi đã có để giải phóng bản thân mình trước khi hồi phục tự do là sự thật, tôi dựa vào một một trong những đệ tử của -a tóc vàng Russian-. Nó thất bại vì nó là cần thiết rằng, cũng như thể chất trong bản chất, do ngoại quốc văn hóa trong cơ thể, các biện pháp khắc phục là khác nhau từ đó Isabelle đã cố gắng, nhưng đã làm qu'inaugurer chu kỳ đau khổ của tôi -Hoặc phục hồi của tôi, theo see-như thế nào. Vì vậy, nhưng dừng lại cho tôi nếu tôi nhận được quá mật thiết Thu -Automne- đã cho tôi "học cách sống", như đã nói Johnny, một trong những ca sĩ yêu thích của bạn là -Để nói học lại để thưởng thức bản thân mình.  Khi Heidi nói với tôi một ngày nào đó nó sẽ không còn hút chồng mình cho đến khi ông qua đời, bởi vì nó là một hành động kinh tởm, "mà ngay cả những gái mại dâm trên-billed" trích dẫn bạn vẫn còn-cả mà không biết đó là sự thật rằng cuộc sống của tôi cho đến bây giờ giống như một cuộc cách mạng xung quanh điểm trung tâm này, nơi chúng tôi đã Unison cơ thể của tôi và linh hồn của tôi hiểu rằng thời kỳ dài của đền tội họ đã vượt qua đi cuối. Như vậy Thu giới thiệu tôi với, sau khi nổi tiếng "de Spiritu et anima," phước lành để được tổng số không những phải là "đáy", đó là để nói, đi tới tâm linh, nhưng xuống, nhận ra trong cuộc sống và cơ thể thực tế, theo các ẩn dụ của cái thang của Jacob. Cô phải học lại cơ thể bầm tím của tôi -moi bạn biết rất gợi cảm - làm thế nào một người phụ nữ yêu thương nâng đỡ các cặp vợ chồng thông qua cơ thể và thậm chí cả những người yêu thích-nhưng đó không phải là những gì tôi đã đề xuất với bạn - xung quanh Thành viên của người đàn ông, xoay các cặp vợ chồng về thể chất và biểu tượng về sức mạnh của mình và


























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: