Trouées[modifier | modifier le code]Sont ainsi volontairement ménagées dịch - Trouées[modifier | modifier le code]Sont ainsi volontairement ménagées Việt làm thế nào để nói

Trouées[modifier | modifier le code

Trouées[modifier | modifier le code]
Sont ainsi volontairement ménagées des trouées pour « canaliser » les percées ennemies. Ces trouées débouchent toutes sur des places fortes de seconde ligne destinées à fixer l'avancée ennemie pendant que les troupes manœuvrent sur les flancs de ces armées pour pouvoir les prendre à revers. Quatre trouées sont prévues :

la trouée de l'Oise (entre les places de Maubeuge et de Verdun, au nord des Ardennes), bloquée par les places de La Fère et de Laon,
la trouée de Stenay (entre Maubeuge et Verdun, au sud des Ardennes), bloquée par la place de Reims,
la trouée de Charmes (entre Toul et Épinal), bloquée par la place de Langres,
la trouée de Belfort.
En plus de ces dispositifs, de puissants forts isolés (« forts d'arrêt ») sont disséminés pour contrôler les axes de transport sur les flancs des trouées (dans les Ardennes et en Lorraine : par exemple le fort de Manonviller ou celui de Bourlémont sur les flancs de la trouée de Charmes) afin de gêner la progression de l'envahisseur, permettant d’obtenir des délais suffisants à la mise en place des armées chargées de le combattre.

Forts polygonaux[modifier | modifier le code]
Les forts développés de 1874 à 1880 selon l'Instruction de Séré de Rivières du 9 mai 187412 sont construits en maçonnerie, soit de pierre de taille, soit de moellons, soit de briques (selon les disponibilités locales), le tout recouvert de terre. La couche de terre sert de protection, dissipant la puissance explosive des premiers obus.

Défense rapprochée[modifier | modifier le code]
Les forts que les Français construisent à partir de 1874 n'ont plus de bastion, devenu obsolète du fait des avancées des armements. Leur tracé est un polygone (d'où le terme de « fortification polygonale ») souvent proche du trapèze, délimité par un fossé. Les différents côtés du polygone sont appelés « faces », « flancs » et « gorge » (ce dernier côté où se trouve la porte étant dirigé vers l'intérieur de la place). Ce fossé est d'une profondeur de six mètres pour douze de large (selon les instructions, il y a des variations locales), délimité par deux murs, l'un d'escarpe du côté du fort et l'autre de contrescarpe du côté extérieur. Le fossé est défendu par les tirs venant des caponnières, des casemates tirant en flanquement : elles sont placés aux angles, au niveau du fond du fossé. Elles sont simple (une direction de tir), double (deux directions) voire triple (un cas au fort du Lomont)13.

Les environs immédiats sont occupés par l'habituel glacis, qui s'étend au-delà du terrain militaire sur la « zone de servitude militaire », délimitée par des bornes respectivement à 250 (zone inconstructible), 487 (constructions uniquement en bois) et 974 mètres (constructions sans altération du relief) du fort14. L'entrée du fort se fait par un pont, généralement escamotable. L'infanterie du fort peut prendre place dans des positions d'infanterie spécialement aménagées en surplomb du fossé.


Photographie aérienne du fort de Douaumont en 1916 (place forte de Verdun), montrant sa forme polygonale caractéristique.



Fossé vu depuis la caponnière double du fort Lachaux (place forte de Belfort).



Vue du dessus de la caponnière double et de l'entrée du fort du Parmont (rideau de la Haute Moselle).



Entrée en maçonnerie, recouverte de terre, de la batterie de Sanchey (place forte d'Épinal).

Fichier:Pont-levis-fort-mt-vaudois.OGG
Pont-levis au fort du Mont-Vaudois (place forte de Belfort).


Fichier:14-44-00-fort-parmont.ogv
Pont roulant latéral du fort du Parmont.


Fichier:Pont roulant Fort de Feyzin HD.ogv
Pont roulant longitudinal du fort de Feyzin (place forte de Lyon).

Batterie d'artillerie[modifier | modifier le code]

Abris-traverse du fort de Beauregard (place forte de Dijon).
L'artillerie des forts type 1874 est disposée à l'air libre sur des plateformes de tir encadrées par des traverses-abri (appelées également abri-traverse ou abri-sous-traverse). Ces traverses-abri sont des petits locaux destinés au stockage du matériel nécessaire aux pièces et pour les obus prêts à l’emploi. Les plateformes de tir peuvent se retrouver soit sur la caserne (fort à cavalier), soit le long d’un chemin parcourant tout le périmètre du fort (appelé rue du rempart), dans ce cas, certaines traverses sont « enracinées » et communiquent directement avec la caserne.

L'artillerie des tout premiers forts est celles existant antérieurement, c'est-à-dire des pièces en bronze à âme lisse ou rayée ; ces canons sont modernisés par le système Reffye, consistant à rayer le tube et à permettre le chargement par la culasse. Le principal modèle est le canon de siège et de place Reffye modèle 1874, qui est la modernisation d'un ancien canon de 16 livres (calibre 138 mm, portée 7,7 km), en service à partir de 1875 progressivement retiré à partir de 190015.

Ces canons en bronze sont lentement remplacés par des pièces neuves en acier, notamment celles du système de Bange à chargement par la culasse (un système à vis) développé en 1872. Les différents modèles sont le canon de 90 mm modèle 1880 (portée de 8,5 km), le canon de 120 mm modèle 1878 (portée de 12,4 km), le canon de 155 mm modèle 1877 (portée de 12,7 km), le mortier de 220 mm (portée de 7 km), le canon de 240 mm modèle 1884 (portée de 18 km) et le mortier de 270 mm modèle 1885 (portée de 8 km)16.


Canons de 90 mm de Bange au fort du Mont-Valérien, 1915.



Canon de 155 mm de Bange sur affût de siège.



Un mortier de 220 et un canon de 120 mm au fort de Saint-Cyr, vers 1900.



Mortier de 220 mm de Bange, vers 1890 (place forte de Toul).

Services divers[modifier | modifier le code]

Caserne du fort des Basses Perches (place forte de Belfort).
À l'intérieur du périmètre du fort, on retrouve une ou plusieurs casernes (parfois à plusieurs étages) dont les façades débouchent sur des cours intérieures. Dans ces casernes, semi-enterrées (seule la façade apparaît), destinées au logement de la troupe, on retrouve une cuisine, des citernes pour l'eau potable (alimentées par la récupération des eaux de pluie, des captages de sources ou par des puits) et parfois des fours à pains.

Autre lieu important d'un fort, le magasin à poudre centralise le stockage des différents explosifs et artifices du fort. Cette pièce fermée par deux portes à trois serrures différentes était construite de façon à isoler du mieux possible la poudre de l’humidité et des flammes. Recouvert d'une forte épaisseur de terre, ce magasin était éclairé par un système de lampes à pétrole isolées de la poudre par des vitres blindées de forte épaisseur et accessibles uniquement de l'extérieur du magasin à poudre.

Jusqu'en 188217, la plupart des forts communiquaient entre eux par poste optique (avec un système d'héliostat-héliographe). De grands pigeonniers militaires sont implantés dans chaque place forte dès le temps de paix.

Variations[modifier | modifier le code]
On peut décrire trois types de fort différents, dont le plan et l'équipement sont adaptés à la mission : les forts d'arrêt, les forts de rideau (ou de liaison) et les forts de place (ou de ceinture). En plus de cela, on peut différencier les forts ayant été modernisés et ceux restés dans leur état d’origine. Le fort d’arrêt est par définition isolé du reste du système ; il doit donc être capable de fonctionner en autonomie totale et être capable d’assurer sa défense. Souvent de grande dimension, ce fort peut tirer dans toutes les directions. Il est destiné à protéger les trouées (de Charmes ou de Stenay notamment), barrer les voies de communications et à ralentir l'avancée des troupes ennemies, le temps nécessaire à la mise en place d'une nouvelle ligne de défense. Neuf forts de ce type ont été construits dans l'Est et deux dans le Sud-Est de la France.

Les forts de rideau et les forts de place peuvent, quant à eux, compter sur l'aide de leurs voisins et ne doivent se défendre en général que sur un seul front. C’est pourquoi leur artillerie était concentrée sur les directions occupées par leurs voisins et sur la zone qu'ils étaient censés contrôler, la face arrière étant leur point faible. Les forts de rideau sont des ouvrages alignés entrant dans la constitution de rideaux défensifs tandis que les forts de place permettent de protéger une place fortifiée.

Évolutions après 1880[modifier | modifier le code]
Crise de l'obus-torpille[modifier | modifier le code]

Cartouche de 77 mm allemand, la douille contenant de la nitrocellulose (explosif sous forme de corde) et l'obus des shrapnels (balles de plomb).
En 1880, un nouveau modèle d'obus équipé d'une fusée-détonateur chronométrique permet le « tir fusant » qui consiste à faire éclater le projectile au-dessus de l'objectif, criblant ce dernier d'éclats ou de shrapnels. En 1884 est inventée la poudre sans fumée par le Français Paul Vieille, à base de nitrocellulose (d'où le nom de coton-poudre ou de fulmicoton), qui est bien plus puissante que la poudre noire utilisée jusque là. En 1885, Eugène Turpin développe la mélinite (appelée lyddite en anglais) ; en 1887 Alfred Nobel fait de même avec la ballistite, améliorée par les Britanniques Frederick Abel et James Dewar sous le nom de cordite. Ces nouveaux modèles d'obus et de poudres rendent les fortifications existantes très vulnérables, comme démontré lors d'une expérience de tir réel sur le fort de la Malmaison (au sud de Laon) en 1886 : non seulement le service de l'artillerie à l'air libre devient suicidaire lors des bombardements, mais les terrassements et les voûtes s'effondrent sous les coups. Cette période du milieu des années 1880 est appelée la « crise de l'obus-torpille »18 (expression due à la forme de plus en plus allongée des cartouches).


Vue aérienne du fort de la Pompelle en mai 1918 (place de Reims), montrant le plan caractéristique des forts construits après 1885.
En conséquence, certains forts, ceux jugés les plus importants, sont modernisés, tandis que les autres sont soit conservés en l'état ou déc
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Khoảng trống [sửa đổi | chỉnh sửa mã]Do đó tự nguyện cung cấp khoảng trống để 'kênh' đối phương đột phá. Khoảng trống kết quả tất cả các lũy dòng thứ hai nhằm thiết lập việc tạm ứng đối phương trong khi quân đội Jockey động cơ trên hai bên sườn của các quân đội để có thể đưa họ trở lại. Bốn lỗ được lên kế hoạch:khoảng cách của tỉnh Oise (giữa Maubeuge và Verdun, về phía bắc của Ardennes), bị chặn bởi các ô vuông của La Fère và Laon,khoảng cách của Stenay (giữa Maubeuge và Verdun, về phía nam của Ardennes), bị chặn bởi nơi de Reims,khoảng cách của sự quyến rũ (giữa Toul và Épinal), bị chặn bởi các nơi de Langres,khoảng cách Belfort.Ngoài những thiết bị này, mạnh mẽ mạnh mẽ ("mạnh mẽ dừng") bị cô lập nằm rải rác để kiểm soát các trục vận tải trên hai bên sườn của những khoảng trống (Ardennes và Lorraine: ví dụ pháo đài tại Manonviller hoặc Bourlémont de đó trên hai bên sườn của khoảng cách Charmes) để cản trở sự tiến bộ của kẻ xâm lược, cho phép cho đủ thời gian để thiết lập các vũ trang quân đội chịu trách nhiệm về cuộc chiến chống nó.Polygonal pháo đài [sửa đổi | chỉnh sửa mã]Các pháo đài 1874-1880 phát triển theo hướng dẫn Séré de Rivières 9 tháng 187412 được xây dựng trong xây dựng hoặc đá, đá hoặc gạch (theo availabilities), được bảo hiểm với trái đất. Các lớp của trái đất phục vụ như một bảo vệ, bỏ đi sức mạnh nổ của viên đạn đầu tiên.Quốc phòng [sửa đổi | chỉnh sửa mã]Các pháo đài người Pháp xây dựng từ năm 1874 có thêm bastion, đã lỗi thời do các tiến bộ trong vòng tay. Con đường của họ là một đa giác (nơi mà thuật ngữ "công sự đa giác") thường gần trapeze, phân cách bởi một con mương. Các bên khác nhau của đa giác được gọi là "khuôn mặt", "sườn" và "cổ họng" (phía bên thứ hai nơi cửa đối mặt với không gian nội thất). Khoảng cách này là độ sâu 6 mét cho mười hai lớn (theo các hướng dẫn, có những biến thể địa phương), bị chặn bởi hai bức tường, một ở bên cạnh pháo đài và khác counterscarp bên ngoài. Con mương bảo vệ bởi các mũi chích ngừa đến từ caponiers, casemates kéo sườn: chúng được đặt ở góc, ở cấp độ của đáy hố. Họ là đơn giản (một hướng chụp), tăng gấp đôi (cả hai chiều) hoặc gấp ba (một trường hợp tại pháo đài của Lomont) 13.Vùng lân cận ngay lập tức được chiếm bởi lớp men bình thường, nó mở ra ngoài lĩnh vực quân sự trên các ' khu vực quân sự nô lệ ", bị chặn bởi thiết bị đầu cuối tương ứng 250 (unbuildable lá), 487 (cơ cấu chỉ bằng gỗ) và 974 mét (xây dựng mà không có thay đổi về địa hình) của fort14. Lối vào pháo đài là một cây cầu, thường có thể thu vào. Bộ binh fort có thể xảy ra trong bộ binh vị trí đặc biệt nâng cấp overhanging của con mương.Các bức ảnh chụp từ trên không của pháo đài của Douaumont năm 1916 (thành trì của Verdun), Hiển thị hình dạng đa giác đặc trưng của nó. Kể từ khi các caponier mương đôi Fort Lachaux (thành trì của Belfort). Cái nhìn của đỉnh của đôi caponier và lối vào pháo đài Parmont (rèm Moselle cao). Các mục nhập trong xây dựng, bao phủ với trái đất, pin Sanchey (thành trì của Epinal). Tập tin: drawbridge - fort-mt - vaudois .OGGDrawbridge tại pháo đài của Mont-Vaudois (thành trì của Belfort). Tập tin: 14 - 44-00-fort - parmont.ogvCầu bên pháo đài của Parmont. Tập tin: cần cẩu Fort Feyzin HD.ogvCần trục dọc của pháo đài Feyzin (thành trì của Lyon).Pháo binh pin [sửa đổi | chỉnh sửa mã]Nơi trú ẩn-đi qua của fort Beauregard (thành trì của Dijon).Pháo binh mạnh mẽ loại 1874 chuẩn bị ở ngoài trời trên nền tảng của bắn khung bởi nơi trú ẩn cross (gọi là cũng đi qua nơi trú ẩn hoặc nơi trú ẩn-sous-đi qua). Nơi trú ẩn tà vẹt là cơ sở nhỏ để lưu giữ các thiết bị phần và sẵn sàng để sử dụng vỏ. Bắn súng nền tảng có thể được tìm thấy hoặc trên các doanh trại (nhảy cao), dọc theo một con đường đi qua toàn bộ chu vi của pháo đài (gọi là rue du rempart), trong trường hợp này, một số quan hệ là "bắt nguồn từ" và giao tiếp trực tiếp với các doanh trại.Pháo binh của các pháo đài đầu tiên là những sẵn có trước đó, tức là linh hồn mịn hoặc sọc đồng tiền xu; những khẩu pháo đã được hiện đại hóa bởi hệ thống Reffye, bao gồm trầy xước ống và cho phép nạp nòng. Các mô hình chính là súng của chỗ ngồi và nơi Reffye mô hình năm 1874, mà là hiện đại hóa của một máy cũ của 16 cuốn sách (138 mm cỡ nòng), phục vụ từ năm 1875 dần dần rút khỏi tầm bắn 7.7 km 190015.Các khẩu pháo bằng đồng từ từ được thay thế bằng các bộ phận mới trong thép, bao gồm cả hệ thống Bange cho breech-loading (một hệ thống vít) phát triển vào năm 1872. Các loại khác nhau là mô hình 90 mm canon 1880 (tầm bắn 8.5 km), mô hình pháo 120 mm 1878 (12.4 km range), mô hình pháo 155 mm 1877 (12.7 km range), 220 mm (khoảng 7 km), 240 mm súng vữa mô hình năm 1884 (tầm bắn 18 km) và 270 mm vữa mô hình 1885 (tầm bắn 8 km) 16.Pháo Bange 90 mm ở fort Mont Valérien, năm 1915. pháo 155 mm của Bange trên lookout cho ghế. Một vữa 220 và 120 mm pháo ở fort de Saint-Cyr, khoảng năm 1900. Vữa Bange 220 mm, đến năm 1890 (thành trì của Toul).Linh tinh dịch vụ [sửa đổi | chỉnh sửa mã]Doanh trại của pháo đài Basses Perches (thành trì của Belfort).Bên trong chu vi của pháo đài, có là một hoặc nhiều doanh trại (đôi khi một số tầng) có mặt dẫn đến nội thất sân trong. Trong các doanh trại, bán bị chôn vùi (chỉ mặt xuất hiện), dành cho nhà ở của đoàn kịch, tìm thấy một nhà bếp, xe tăng cho nước uống (thúc đẩy bởi sự phục hồi của nước mưa, catchments nguồn hoặc chìm) và đôi khi là lò nướng bánh mì.Một vị trí quan trọng của một pháo đài, các tạp chí bột hiện lưu trữ các vật liệu nổ và pháo hoa của pháo đài. Mảnh này đóng cửa bởi hai cửa cho ba ổ khóa khác nhau được xây dựng để cô lập tốt nhất có thể bột ẩm và ngọn lửa. Được bảo hiểm với độ dày mạnh mẽ của trái đất, Cửa hàng này đã được thắp sáng bằng một hệ thống dầu đèn bột cô lập của windows hệ thống bơm xăng bởi dày và có thể truy cập chỉ từ bên ngoài của tạp chí bột.Cho đến khi 188217, hầu hết các pháo đài truyền đạt với nhau bởi các vị trí quang học (với một hệ thống heliostat-heliograph). Dovecotes quân sự lớn được cấy vào mỗi thành lũy từ thời gian của hòa bình.Biến thể [sửa đổi | chỉnh sửa mã]Một có thể mô tả ba loại pháo đài mà kế hoạch và thiết bị được thích nghi với các nhiệm vụ: ngăn chặn pháo đài, pháo đài rèm (hoặc ràng buộc) và pháo đài địa điểm (hoặc vành đai). Thêm vào đó, một trong những có thể phân biệt các pháo đài đã được hiện đại hóa và những người ở lại trong tình trạng ban đầu của họ. Pháo đài của bản án là theo định nghĩa bị cô lập từ phần còn lại của hệ thống; Nó phải có khả năng hoạt động trong tất cả các quyền tự trị và có thể để bảo vệ anh ta. Thường của kích thước rất lớn, pháo đài này có thể bắn ở mọi hướng. Nó được thiết kế để bảo vệ (sự quyến rũ hoặc Stenay bao gồm cả) những khoảng trống, vượt qua trong dòng của truyền thông và để làm chậm tiến quân địch, thời gian cần thiết cho việc thành lập một dòng mới của quốc phòng. Các pháo đài chín loại này đã được xây dựng ở phía đông và hai ở phía đông nam của nước Pháp.Các pháo đài của rideau và các pháo đài của nơi có thể, trong khi đó, dựa vào sự giúp đỡ của hàng xóm của họ và phải bảo vệ mình nói chung trên một cạnh duy nhất. Đây là lý do tại sao pháo binh của họ tập trung vào hướng dẫn những người hàng xóm của họ và khu vực mà họ đã nghĩa vụ phải kiểm soát, chuẩn là của điểm thấp. Các pháo đài của bức màn là tác phẩm liên kết vào hiến pháp của các màn cửa phòng thủ trong khi các pháo đài để bảo vệ một nơi tăng cường.Évolutions après 1880[modifier | modifier le code]Crise de l'obus-torpille[modifier | modifier le code]Cartouche de 77 mm allemand, la douille contenant de la nitrocellulose (explosif sous forme de corde) et l'obus des shrapnels (balles de plomb).En 1880, un nouveau modèle d'obus équipé d'une fusée-détonateur chronométrique permet le « tir fusant » qui consiste à faire éclater le projectile au-dessus de l'objectif, criblant ce dernier d'éclats ou de shrapnels. En 1884 est inventée la poudre sans fumée par le Français Paul Vieille, à base de nitrocellulose (d'où le nom de coton-poudre ou de fulmicoton), qui est bien plus puissante que la poudre noire utilisée jusque là. En 1885, Eugène Turpin développe la mélinite (appelée lyddite en anglais) ; en 1887 Alfred Nobel fait de même avec la ballistite, améliorée par les Britanniques Frederick Abel et James Dewar sous le nom de cordite. Ces nouveaux modèles d'obus et de poudres rendent les fortifications existantes très vulnérables, comme démontré lors d'une expérience de tir réel sur le fort de la Malmaison (au sud de Laon) en 1886 : non seulement le service de l'artillerie à l'air libre devient suicidaire lors des bombardements, mais les terrassements et les voûtes s'effondrent sous les coups. Cette période du milieu des années 1880 est appelée la « crise de l'obus-torpille »18 (expression due à la forme de plus en plus allongée des cartouches).Vue aérienne du fort de la Pompelle en mai 1918 (place de Reims), montrant le plan caractéristique des forts construits après 1885.En conséquence, certains forts, ceux jugés les plus importants, sont modernisés, tandis que les autres sont soit conservés en l'état ou déc
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Gap [sửa đổi | sửa mã]
Vì vậy, tự nguyện thành lập với lỗ để "kênh" những bước đột phá đối phương. Những lỗ tất cả các không gian mở trên dòng thứ hai mạnh mẽ để sửa chữa các kẻ thù trước khi quân đội cơ động trên hai cánh của những đội quân để đưa họ từ phía sau. Bốn lỗ được quy hoạch: khoảng cách của Oise (giữa Place de Verdun và Maubeuge, ở miền bắc Ardennes), bị chặn bởi các ô vuông của La Fère và Laon, khoảng cách của Stenay (giữa Maubeuge và Verdun, phía nam Ardennes), bị chặn bởi các hình vuông của Reims, các Charmes Gap (giữa Toul và Epinal), bị chặn bởi nơi Langres, các Belfort Gap. Ngoài những thiết bị này, pháo đài hùng mạnh bị cô lập ("stop mạnh ") bị tán xạ để kiểm soát các tuyến đường giao thông ở hai bên của lỗ (trong Ardennes và Lorraine, ví dụ như Fort Manonviller hoặc Bourlémont ở hai bên của khoảng cách của Charmes) để cản trở sự tiến bộ của kẻ xâm lược, để có được đầy đủ thời gian để thành lập chịu trách nhiệm về chiến đấu vũ trang. Pháo đài đa giác [sửa đổi | sửa code] Phát triển mạnh mẽ trong 1874-1880 theo Chỉ thị Sere de Rivières của 09 tháng năm 187.412 là xây dựng trong xây dựng, hoặc đá hoặc đá hoặc gạch (tùy thuộc vào sự sẵn có của địa phương), được phủ đất. Các lớp đất phục vụ như bảo vệ, xua tan sức mạnh bùng nổ của vỏ đầu tiên. Defense Đóng [chỉnh sửa | sửa mã] mạnh hơn người Pháp xây dựng từ năm 1874 không có pháo đài, đã trở thành lỗi thời bởi vì vũ khí tiên tiến . Con đường của mình là một đa giác (vì thế các "pháo đài đa giác" hạn) thường gần với hình thang, bao quanh bởi một con hào. Các cạnh khác nhau của đa giác được gọi là "khuôn mặt", "hai bên" và "rãnh" (phía sau, nơi cửa được đạo diễn bên trong của hình vuông nằm). Khoảng cách này có độ sâu sáu mét mười hai rộng (theo chỉ dẫn, có những biến thể địa phương), giới hạn bởi hai bức tường, một trong những mặt dốc của pháo đài và phía contrescarpe khác bên ngoài. Khoảng cách được bảo vệ bởi tiếng súng phát ra từ caponiers, kéo boongke chầu: chúng được đặt ở các góc, ở dưới cùng của mương. Họ là những đơn (một hướng bắn), đôi (cả hai chiều) hoặc gấp ba (một trường hợp tại Fort Lomont) 13. Các trường xung quanh ngay lập tức được lấp đầy với các men thông thường, mà mở rộng vượt ra ngoài lĩnh vực quân sự trên "khu vực quân sự nô lệ" bao quanh bởi thiết bị đầu cuối tương ứng 250 (khu inconstructible), 487 (các cấu kiện gỗ chỉ) và 974 mét (không có sự thay đổi của các công trình xây dựng giảm) của fort14. Các lối vào pháo đài là thông qua một cây cầu, thường thu vào. Bộ binh của pháo đài có thể diễn ra ở các vị trí bộ binh trang bị đặc biệt nhô ra mương. bức ảnh trên không của Fort Douaumont năm 1916 (pháo đài của Verdun), hiển thị hình dạng đa giác đặc trưng của nó. Gap thấy trong các đường nhỏ của chiến lủy kép mạnh mẽ Lachaux (pháo đài của Belfort). view Top của đường nhỏ của chiến lủy đôi và lối vào pháo đài Parmont (rèm Upper Moselle). lối vào nề, phủ đất, pin Sanchey (thành trì của Epinal). Tập tin: Drawbridge Box-mt-vaudois.OGG . Drawbridge tại Fort Mont-Vaudois (pháo đài của Belfort) File: 14-44-00-Box parmont.ogv Side của Fort Cầu trục . các Parmont File: Cầu trục Fort Feyzin HD.ogv . dọc trên trục Fort Feyzin (thành trì của Lyon) Artillery Battery [sửa | sửa code] TRẠI qua Fort Beauregard (thành trì của Dijon ). Các pháo đài pháo Nhập 1874 đã sẵn sàng để không khí trên các nền tảng chụp đóng khung bởi cross-nơi trú ẩn (còn được gọi là nơi trú ẩn qua hoặc chéo chỗ ở). Những miễn dịch-tà vẹt là địa phương nhỏ để lưu trữ các bộ phận và thiết bị cần thiết cho các hệ vỏ đã sẵn sàng để sử dụng. Nền tảng chụp có thể được tìm thấy hoặc trên doanh trại (jumper an toàn) hoặc dọc theo một con đường đi qua toàn bộ chu vi của pháo đài (gọi là tường đường phố), trong trường hợp này, một số quan hệ là "root" và giao tiếp trực tiếp . với các doanh trại Pháo binh của các pháo đài lớn nhất là những người đã tồn tại trước đây, đó là để nói, miếng đồng với mịn hoặc rifled; những khẩu súng đang được nâng cấp bởi hệ thống Reffye, gồm gãi ống và cho phép tải nòng. Các mô hình chính là cuộc bao vây pháo và không gian Reffye model 1874 đó là việc hiện đại của một khẩu pháo cũ 16 cuốn sách (cỡ nòng 138 mm, 7,7 km range), đi vào hoạt động từ năm 1875 loại bỏ từ 190015. Những khẩu pháo bằng đồng đang dần dần thay thế bằng các bộ phận thép mới, bao gồm các hệ thống khóa nòng Bange tải (hệ thống vít) được phát triển vào năm 1872. Các mô hình khác nhau là 90 mm ​​mô hình súng 1880 (phạm vi 8,5 km), 120 mm mô hình súng 1878 (khoảng 12,4 km), 155 mm mô hình súng 1877 (khoảng 12,7 km), vữa 220 mm (7 km range) Các mô hình súng 240 mm 1884 (khoảng 18 km) và 270 mm model vữa 1885 (khoảng 8 km). 16 90 khẩu pháo mm tại Fort Bange Mont Valerien năm 1915. Canon 155 mm Bange chỗ ngồi trên Lookout. Một vữa của 220 và một khẩu súng 120 mm tại Fort St. Cyr, 1900. vữa 220 mm Bange, 1890 (pháo đài của Toul). dịch vụ khác nhau [sửa | chỉnh sửa mã ] Barracks của Fort Basses sào (pháo đài của Belfort). Bên trong chu vi của pháo đài, có một hoặc nhiều phần tư (đôi khi cao tầng) có mặt tiền dẫn đến sân bên trong. Trong các doanh trại, nửa chôn (chỉ xuất hiện ở mặt tiền), nhà ở cho các đoàn bao gồm một nhà bếp, bể chứa nước (thúc đẩy bởi sự phục hồi của các lưu vực nước mưa nguồn hoặc bằng cách uống tốt) và đôi khi lò bánh mì. Một vị trí quan trọng của một tạp chí bột mạnh tập trung về lưu trữ vật liệu nổ và pháo hoa khác nhau của pháo đài. Phần này đóng lại bởi hai cửa với ba ổ khóa khác nhau được xây dựng để cô lập các độ ẩm bột tốt nhất và ngọn lửa. Phủ một vùng bề mặt cao, cửa hàng này đã được chiếu sáng bởi một hệ thống đèn dầu cô lập của bột bằng kính bọc thép dày và truy cập từ bên ngoài của các tạp chí bột. Cho đến 188.217, nhất mạnh mẽ liên lạc với nhau thông qua vị trí quang (với một hệ thống định nhật-nhật quang ký). Gác xép quân sự lớn được đặt tại mỗi thành trì trong thời bình. Biến thể [sửa đổi | sửa mã] có thể được mô tả ba loại rất khác nhau, các kế hoạch và trang thiết bị thích hợp với nhiệm vụ: những thế mạnh của dừng lại, bức màn của mạnh (hoặc liên kết) và mạnh phòng (hoặc dây). Thêm vào đó, chúng ta có thể phân biệt những người mạnh mẽ đã được hiện đại hóa và duy trì ở trạng thái ban đầu của họ. Điểm dừng chân mạnh mẽ là cô lập với phần còn lại của định nghĩa hệ thống; nó phải có khả năng hoạt động trong tổng số quyền tự chủ và có thể tự bảo vệ mình. Thường lớn, pháo đài này có thể chụp trong tất cả các hướng. Nó được thiết kế để bảo vệ các khoảng trống (Charmes và Stenay cụ thể), cấm các đường giao tiếp và làm chậm bước tiến của quân địch, thời gian cần thiết cho sự ra đời của một dòng mới của quốc phòng. Nine pháo đài của loại hình này được xây dựng trong và hai phía đông ở phía Đông Nam nước Pháp. Các bức màn mạnh mẽ và mạnh mẽ nơi có thể, lần lượt, dựa vào sự giúp đỡ từ các nước láng giềng của họ và không được bảo vệ nói chung về một phía trước. Đó là lý do tại sao pháo binh của họ đã được tập trung vào những xu hướng chiếm đóng bởi các nước láng giềng của họ và khu vực họ đã dự định để kiểm soát, mặt sau là điểm yếu của họ. Các rèm mạnh được liên kết công trình tạo thành một phần của rèm cửa phòng thủ trong khi phòng mạnh có thể bảo vệ một nơi kiên cố. Sự phát triển sau năm 1880 [sửa | sửa code] Khủng hoảng của vỏ ngư lôi [sửa đổi | sửa code] Đức cartridge 77 mm, tay áo có chứa nitrocellulose (dạng bùng nổ của dây) và các mảnh bom đạn (đạn chì). Năm 1880, một mô hình vỏ mới với một chronometer ngòi nổ Rocket cho phép "nung chảy bắn súng" trong đó bao gồm popping bắn trên mục tiêu, riddling nó với mảnh đạn hay mảnh đạn. Năm 1884 đã được phát minh ra bột không khói do người Pháp Paul Vella, nitrocellulose (do đó tên của bột bông hoặc bông súng), mà là mạnh hơn rất nhiều so với bột màu đen được sử dụng trước đây. Năm 1885, Eugene Turpin phát triển một chất nổ mạnh (gọi là lyddite tiếng Anh); 1887 Alfred Nobel đã làm việc cùng với các ballistite, cải thiện bằng các Frederick Abel Anh và James Dewar như các chất nổ không khói. Những mẫu xe mới của vỏ ốc và công sự bột make hiện rất dễ bị tổn thương, như đã chứng minh trong một kinh nghiệm chụp sản trên pháo đài của Malmaison (phía nam của Laon) vào năm 1886: không chỉ là dịch vụ của pháo binh ngoài trời trở nên tự sát trong vụ đánh bom, nhưng các công việc đào đắp và hầm sụp đổ dưới thổi. Giai đoạn này của giữa những năm 1880 được gọi là "khủng hoảng của vỏ ngư lôi" 18 (biểu hiện do các hình thức của hộp mực ngày càng dài). Ảnh máy bay Fort Pompelle tháng 5 năm 1918 (thay vì Reims) cho thấy mức độ mạnh mẽ đặc trưng được xây dựng sau năm 1885. Kết quả là, một số mạnh mẽ, những người được coi quan trọng nhất, được hiện đại hóa, trong khi những người khác hoặc là giữ như là hay tháng Mười Hai























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: