Définir les termes du sujet
L'art
Au sens large, ce terme désigne toute pratique requérant un savoir-faire pour être accomplie. L'art est alors synonyme de technique et il s'oppose au hasard. En un sens plus restreint, il est l'activité de l'artiste qui crée des œuvres destinées à être contemplées ou écoutées.
La science
L'idée générale de science est celle d'un savoir théorique, qui cherche à expliquer les causes des phénomènes et à formuler les lois selon lesquels ils se produisent. On distingue généralement la science de ses applications pratiques, mais la puissance actuelle des technologies a donné lieu à la notion de techno-sciences.
Nécessaire
Cet adjectif peut signifier ce qui est inéluctable ou ce qui est indispensable. Dans le cas présent, c'est du deuxième sens dont il s'agit. Il faut donc s'interroger sur les critères d'après lesquels on juge de la plus ou moins grande valeur de l'art par rapport à la science.
Dégager la problématique et construire un plan
Le sujet sous-entend qu'il existe un jugement généralement favorable à la science et qu'il convient d'interroger ce présupposé. Quelle est donc la nécessité de la science et pourquoi l'emporterait-elle sur l'art ? Cette idée est-elle fondée ou repose-t-elle sur des représentations confuses de ces deux notions ?
Dans un premier temps, nous nous intéresserons au présupposé de la question, ce qui nous conduira à mettre en évidence le lien entre science et technique.
Dans un deuxième temps, nous verrons comment l'art trouve sa justification par opposition aux procédures des techno-sciences.
Enfin, il apparaîtra que la science et l'art ont tous deux un rapport spécifique à la vérité. Il est donc plus judicieux de les associer tout en marquant leurs différences.
Éviter les erreurs
Il ne faut pas confondre la science et la technique même si leur rapprochement est, à un moment, inévitable. L'idée d'utilité doit être elle aussi évaluée.
CORRIGÉ :
Les titres en couleur servent à guider la lecture et ne doivent en aucun cas figurer sur la copie.
Introduction
Pourquoi se demander si l'art est moins nécessaire que la science ? Cette question présuppose l'existence de critères en vertu desquels on les évalue. Or ce point n'est pas évident. Chaque domaine a sa spécificité, il suppose une formation différente et ne vise pas les mêmes objectifs. Un artiste dévoile la beauté ou la laideur du réel, un savant cherche à l'expliquer sans prendre en compte des critères esthétiques. La comparaison s'établit donc en fonction d'un troisième domaine. Faut-il faire intervenir des valeurs socio-économiques comme l'utilité, la rentabilité ? Doit-on penser aux applications pratiques des sciences, à leur lien avec l'industrie ? Si cela est plausible, il reste encore à examiner si l'art mérite d'être jugé moins indispensable. Les critères au nom desquels on l'affirmerait lui sont-ils appropriés ?
1. Les raisons de la question
A. Le présupposé du sujet
Selon Aristote, l'adjectif « nécessaire » est d'abord synonyme de fatal ou d'inéluctable. Il désigne « ce qui ne peut pas ne pas être. » Mais Aristote indique aussi l'existence d'une autre définition. Est nécessaire ce qui est indispensable. Dans ce cas, il faut absolument acquérir ce moyen sous peine d'échouer. C'est ce sens qui est au cœur de notre sujet. Lorsque nous disons qu'une chose est moins nécessaire qu'une autre, nous sous-entendons l'existence d'objectifs à atteindre. C'est donc un jugement relatif à des circonstances déterminées et variables. Il est clair que l'on peut moins se passer d'un tournevis que d'un couteau s'il s'agit de démonter un meuble mais que l'inverse deviendra vrai si l'on cherche à découper une tarte. Cet exemple fait apparaître l'importance du critère de l'utilité.
Cette valeur permet-elle de juger la nécessité respective de l'art et de la science ? Il semble clair que, pris sous cet angle, la science doive être considérée comme plus indispensable que l'art. Son alliance avec la technique, qui donna naissance aux technologies, lui confère un prestige incontestable. Les produits technologiques sont au cœur de la vie sociale, ils la façonnent et créent de nouveaux rapports entre les gens. L'exemple de l'informatique le montre clairement. Des situations ont été créées en deçà desquelles il n'apparaît pas possible de revenir.
En face d'elle, l'art apparaît comme une pratique plus détachée de la réalité et, à ce titre, moins nécessaire.
B. Le pouvoir scientifique et technique
Il est incontestable qu'existent aujourd'hui des liens puissants entre la science et la technique. Les enjeux sont considérables en termes économiques, et même politiques, puisque les sciences ont des applications militaires comme le montre bien le cas de la physique nucléaire. Bachelard dit ainsi de la science moderne qu'elle ne décrit pas mais produit ou construit des phénomènes. C'est une activité de laboratoire, qui expérimente, intervient et, à sa façon, crée. Des époques de l'humanité sont même définies en fonction de ce type d'invention. Nous parlons ainsi de l'âge atomique pour marquer le passage à une nouvelle « vision du monde » comme le relève Heidegger dans Sérénité. Or, comme les États sont engagés dans une compétition économique et qu'ils désirent accroître leur force pour préserver leur indépendance, il est indispensable qu'ils se dotent de moyens technologiques pour réaliser leurs ambitions.
Face à cela, l'art apparaît être une réalisation secondaire. Notons bien que le sujet ne le déclare pas inutile mais moins important. Une société pourrait donc se passer de l'art plus facilement que de science. Cette thèse est-elle fondée ?
2. L'opposition science et art
A. Maîtriser ou méditer
Il est vrai que les œuvres d'art semblent avoir moins d'impact sur le cours de l'histoire que les réalisations conjuguées des techniques et des sciences. Un poème, une musique, un film, aussi sublimes soient-ils, n'ont pas le pouvoir d'orienter les relations internationales comme le fait la possession d'armes nucléaires ou chimiques.
Et que peut l'art face aux avancées toujours plus stupéfiantes des technologies ? Les artistes sont d'ailleurs loin d'ignorer cette situation et font parfois le constat de leur impuissance. Heidegger souligne la portée révolutionnaire de la science moderne en écrivant qu'elle crée « une position entièrement nouvelle de l'homme dans le monde et par rapport au monde. » Celui-ci apparaît désormais comme « un objet sur lequel la pensée calculante dirige ses attaques et à ces attaques plus rien ne doit pouvoir résister. »
L'œuvre d'art s'offre au contraire à la contemplation, à la méditation. Méditer n'est pas transformer mais au contraire, accueillir et recueillir ce qui se présente. Celui qui contemple s'ouvre vers ce qui se donne à voir ou à entendre, il est attentif à recevoir et se tient à l'écoute. Il est donc tentant d'opposer la science et l'art. La première est intrusive, invasive, elle cherche à dominer ce qui est, alors que l'art dévoile ce qui est d'ordinaire recouvert.
B. La supériorité de l'art
Bergson affirme ainsi que l'artiste est un « révélateur » qui nous montre ce que nous avions perçu sans l'apercevoir. Il fixe sur sa toile ou dans des mots des visions fugitives, des nuances de sentiments qui traversent notre esprit, mais qui sont rapidement recouvertes par les exigences de la vie quotidienne. Bergson souligne ainsi un paradoxe : « c'est parce que l'artiste songe moins à utiliser sa perception qu'il perçoit un plus grand nombre de choses. » Il naît « détaché », c'est-à-dire plus enclin à contempler et à faire voir qu'à utiliser. Cette thèse est importante car elle donne à l'art une nécessité profonde. L'art est lié à la connaissance de soi, de notre vie intérieure et de notre rapport au monde.
Les œuvres d'art nous permettent de mieux saisir ce que nous ressentons confusément et c'est pour cela qu'elles nous touchent. Le détachement n'est pas une façon de fuir le monde mais un recul permettant de le faire apparaître et même de nous le rendre, au sens où Heidegger, parlant des souliers peints par Van Gogh, dit qu'ils nous donnent le monde de la paysanne, son quotidien fait de labeur, son rapport à la terre, l'inquiétude pour la subsistance et la joie qui survient quand celle-ci est finalement assurée.
Autrement dit, l'œuvre nous livre la vérité d'un monde, nous dévoile son essence, quand la science manipule le réel à des fins toujours plus poussées de maîtrise, s'aveuglant sur le sens de ses opérations. Heidegger déclare ainsi que « la science ne pense pas » car elle ne sait pas voir notre rapport fondamental à l'Être. Elle serait ainsi une manifestation du nihilisme. Ses succès retentissants ne doivent pas nous faire ignorer que notre rapport au monde ou à nous-mêmes est obscurci par une entreprise démesurée de domination.
Transition
Il apparaît ainsi que l'art est, à sa façon, indispensable. Nous pourrions même avancer qu'il l'est plus que la science puisque sans lui nous n'aurions pas accès à des vérités. Mais ne risquons-nous pas maintenant de dévaloriser injustement la science ?
3. Relativisation de l'opposition
A. La dimension théorique et le rapport au temps
Le concept de science, que nous avons jusqu'à présent considéré, est lié à celui de technique conformément à une tendance caractéristique de notre modernité. Cependant, cette liaison devient trompeuse si on ne retient qu'elle. Le mot théorie vient du grec theoria et il renvoie précisément à l'acte de contempler. Il faut donc relativiser l'opposition qui donne à la science une nécessité uniquement pratique. Au Livre VII de la République, Platon prend soin de distinguer la géométrie appliquée, dont font usage ceux qui construisent les camps militaires, de la géométrie pure qui consiste à connaître la nature et les propriétés des figures.
De même, l'arithmétique, au sens strict, s'attache à découvrir les relations remarquables entre les nombres sans se soucier de leur utilité pour la vie courante. Il est donc fondé de dire qu
xác định các điều khoản của đối tượng
nghệ thuật theo nghĩa rộng, thuật ngữ này dùng để chỉ bất kỳ thực hành đòi hỏi phải có kiến thức để được thực hiện. nghệ thuật là như vậy đồng nghĩa với kỹ thuật và trái ngược với cơ hội. trong một cảm giác bị hạn chế hơn, nó là công việc của các nghệ sĩ tạo ra các tác phẩm dự định sẽ được xem hoặc nghe.
khoa học ý tưởng chung của khoa học là kiến thức lý thuyết,mà tìm cách giải thích những nguyên nhân của hiện tượng và xây dựng pháp luật, theo đó chúng xảy ra. thường phân biệt khoa học từ các ứng dụng thực tế của nó, nhưng các công nghệ năng lượng hiện nay đã làm tăng các khái niệm về kỹ thuật khoa học.
cần thiết tính từ có thể có nghĩa là những gì là không thể tránh khỏi và những gì là cần thiết. trong trường hợp này,Đây là ý nghĩa thứ hai, trong đó nó được. nó là cần thiết để đặt câu hỏi về các tiêu chí mà chúng ta đánh giá giá trị nhiều hay ít của nghệ thuật so với khoa học.
xác định các vấn đề và xây dựng một kế hoạch
chủ đề ngụ ý rằng có án nói chung thuận lợi cho khoa học và cần được đặt câu hỏi giả định này.sự cần thiết của khoa học và lý do tại sao nó lớn hơn những nghệ thuật là gì? ý tưởng này là nó dựa trên đó dựa vào cơ quan đại diện không rõ ràng về hai khái niệm này?
lúc đầu, chúng tôi tập trung vào các tiền đề của câu hỏi, mà dẫn chúng ta để làm nổi bật mối liên hệ giữa khoa học và công nghệ .
thứ hai,chúng ta sẽ thấy cách nghệ thuật là hợp lý bởi thủ tục chống đối của kỹ thuật khoa học.
cuối cùng, nó sẽ xuất hiện rằng khoa học và nghệ thuật cả hai đều có một mối quan hệ cụ thể với sự thật. nó là thích hợp hơn để liên kết khi đánh dấu sự khác biệt của họ.
Tránh sai lầm không nên nhầm lẫn giữa khoa học và kỹ thuật tương tự nếu sáp nhập của họ là tại một thời điểm,không thể tránh khỏi. ý tưởng về tiện ích cũng phải được đánh giá
sửa chữa.
danh hiệu trong màu phục vụ để hướng dẫn người đọc chỉ và có trách nhiệm trong mọi trường hợp được hiển thị trên bản sao
lý do tại sao giới thiệu tự hỏi, nếu nghệ thuật là ít cần thiết. khoa học? Câu hỏi này giả định sự tồn tại của các tiêu chí mà họ được đánh giá. hoặc là không rõ ràng. mỗi khu vực có những đặc trưng riêng của nó,nó giả định khác nhau và không cùng một mục tiêu. một nghệ sĩ tiết lộ vẻ đẹp hoặc xấu xa của thực tế, một nhà khoa học tìm cách giải thích mà không tính đến các tiêu chí thẩm mỹ. do đó so sánh được thành lập theo một miền thứ ba. nó liên quan đến giá trị kinh tế xã hội như lợi nhuận tiện ích?chúng ta nên suy nghĩ về các ứng dụng thực tế của khoa học, mối quan hệ của họ với ngành công nghiệp? nếu điều này là hợp lý, nó vẫn còn để xem xét liệu nghệ thuật nên được coi là ít quan trọng. tiêu chí trên có thay mặt cho chúng tôi khẳng định nó phù hợp?
1. lý do tại sao các câu hỏi
a. tiền giả định của đối tượng
bởi aristotle,tính từ "cần thiết" là một đồng nghĩa của tử vong hoặc không thể tránh khỏi. nó có nghĩa là "điều mà không thể không có. "Aristotle nhưng cũng chỉ ra sự tồn tại của một định nghĩa khác. những gì cần thiết là điều cần thiết. trong trường hợp này, nó là điều cần thiết để có được điều này có nghĩa không thất bại. đây là ý nghĩa đó là trung tâm của chủ đề của chúng tôi.khi chúng ta nói rằng một cái gì đó là ít cần thiết hơn khác, chúng tôi có nghĩa là sự tồn tại của các mục tiêu. do đó, nó là một sự phán xét trên các biến và hoàn cảnh cụ thể. rõ ràng là ít nhất chúng ta có thể làm mà không có một tuốc nơ vít như một con dao nếu nó là để tháo rời một phần của đồ nội thất nhưng ngược lại sẽ là đúng nếu một cố gắng để cắt một chiếc bánh.Ví dụ này cho thấy tầm quan trọng của tiêu chí của tiện ích.
giá trị này cho phép nó để đánh giá sự cần thiết tương đối của nghệ thuật và khoa học? rõ ràng là, thực hiện theo cách này, khoa học cần được xem xét quan trọng hơn nghệ thuật. liên minh với các kỹ thuật, khai sinh ra công nghệ, cung cấp cho nó một uy tín không thể phủ nhận.sản phẩm công nghệ đang ở trung tâm của đời sống xã hội, chúng định hình và tạo ra mối quan hệ mới giữa con người. Ví dụ về tính toán rõ ràng. tình huống đã được thiết lập dưới đây mà nó không xuất hiện có thể quay trở lại.
ở phía trước nó, nghệ thuật xuất hiện như một tách ra nhiều hơn từ thực tế và thực hành, như vậy, ít cần thiết.
b.sức mạnh khoa học và công nghệ
nó là không thể phủ nhận rằng tồn tại hiện nay là liên kết chặt chẽ giữa khoa học và công nghệ. các cổ phần đang cao về mặt kinh tế, và thậm chí cả chính trị, như các nhà khoa học có ứng dụng quân sự như được minh họa bằng trường hợp của vật lý hạt nhân.Bachelard cho biết khoa học để hiện đại nhưng nó không mô tả sản phẩm hoặc hiện tượng xây dựng. nó là một hoạt động thí nghiệm đó, và đi theo cách riêng của mình, tạo ra. thời đại của nhân loại thậm chí còn định nghĩa về loại sáng chế.do đó chúng tôi nói chuyện của thời đại nguyên tử để đánh dấu sự chuyển đổi sang một "thế giới quan" mới như đã nêu trong Heidegger thanh thản. vàng, như Hoa Kỳ đang tham gia vào cuộc cạnh tranh kinh tế và họ muốn tăng sức mạnh của họ để bảo vệ nền độc lập của họ, điều quan trọng là họ có trong công nghệ diễn ra để đạt được tham vọng của họ.
phó với điều này,nghệ thuật dường như là một thành tích thứ cấp. lưu ý rằng đối tượng không báo cáo vô dụng nhưng ít quan trọng. Do đó, một công ty có thể phân chia với nghệ thuật dễ dàng hơn khoa học. luận án này được thành lập?
2. Khoa học phản đối và nghệ thuật
a. kiểm soát hay thiền
đúng là các tác phẩm nghệ thuật dường như có ít tác động đến tiến trình lịch sử kết hợp thành tựu của công nghệ và khoa học. một bài thơ, âm nhạc, phim ảnh, như siêu phàm như chúng là, không có quyền chi phối các quan hệ quốc tế cũng như việc sở hữu vũ khí hạt nhân hoặc hóa học.
và có thể đáp ứng được các nghệ thuật tuyệt vời nhất các công nghệ tiên tiến luôn luôn? các nghệ sĩ cũng đang ở xa bỏ qua tình hình và đôi khi làm cho việc xác định sự bất lực của họ. Heidegger nhấn mạnh tầm quan trọng mang tính cách mạng của khoa học hiện đại viết nó tạo ra "một vị trí hoàn toàn mới của người đàn ông trên thế giới và với thế giới."Nó bây giờ xuất hiện như" một đối tượng mà suy nghĩ calculative chỉ đạo các cuộc tấn công và tấn công không có gì phải chịu đựng của mình. "
Các tác phẩm nghệ thuật được cung cấp thay vì để chiêm niệm, thiền định. Thiền là không biến đổi nhưng thay vì nhận được và thu thập những gì đi kèm. một trong những người chiêm ngắm mở ra là những gì để được nhìn thấy hoặc nghe nói,ông là chú ý tới nhận và đứng nghe. nó là hấp dẫn để chống lại khoa học và nghệ thuật. Đầu tiên là xâm nhập, xâm lấn, nó tìm cách thống trị những gì, trong khi nghệ thuật cho thấy những gì thường được bảo hiểm.
B. tính ưu việt của nghệ thuật
Bergson khẳng định rằng nghệ sĩ là một "tiết lộ" cho chúng ta thấy rằng những gì chúng ta cảm nhận mà không cần thông báo.ông cố định trên vải hay nói cách cái nhìn thoáng qua, sắc thái cảm xúc mà qua tâm trí của chúng tôi, nhưng nhanh chóng được bao phủ bởi các nhu cầu của cuộc sống hàng ngày. Bergson và làm nổi bật một nghịch lý: "đó là vì các nghệ sĩ nghĩ ít sử dụng nhận thức của mình, ông nhận thấy một số lượng lớn của sự vật. "Nó được sinh ra" tách "đó là để nói, nghiêng nhiều hơn để chiêm ngưỡng và để xem và sử dụng. luận án này là quan trọng bởi vì nó mang lại cho nghệ thuật một nhu cầu sâu sắc. nghệ thuật có liên quan đến tự kiến thức về đời sống nội tâm của chúng ta và mối quan hệ của chúng tôi với thế giới.
tác phẩm nghệ thuật cho phép chúng ta hiểu rõ hơn về những gì chúng tôi cảm thấy bối rối và đó là lý do tại sao chúng ảnh hưởng đến chúng tôi.Đội không phải là một lối thoát khỏi thế giới nhưng giảm cho chương trình và thậm chí làm cho chúng ta, theo nghĩa là Heidegger, nói về đôi giày vẽ của Van Gogh, cho biết họ cung cấp cho chúng tôi với thế giới của nông dân, thực hiện công việc hàng ngày của mình, mối quan hệ của mình với trái đất, quan tâm đến đời sống và niềm vui xảy ra khi nó cuối cùng là đạt được.
nghĩa là công việc mang lại cho chúng ta sự thật về một thế giới cho thấy bản chất của nó, khi khoa học thao túng các mục đích thực tế vẫn kiểm soát hơn nữa, làm mù mình ý nghĩa của hoạt động. Heidegger và tuyên bố rằng "khoa học không nghĩ rằng" bởi vì cô ấy không thể nhìn thấy mối quan hệ cơ bản của chúng tôi để Hữu thể. nó sẽ là một biểu hiện của chủ nghĩa hư vô.thành công vang dội của nó không nên làm cho chúng ta bỏ qua mối quan hệ của chúng tôi với thế giới hoặc chính chúng ta bị che khuất bởi sự thống trị kinh doanh quá mức
quá trình chuyển đổi có vẻ như nghệ thuật, trong cách riêng của mình không thể thiếu.. chúng tôi thậm chí có thể cho rằng nó là nhiều hơn khoa học vì không có nó chúng ta sẽ không được tiếp cận với sự thật.nhưng chúng tôi có thể không phải bây giờ bất công
3 phá giá khoa học?. relativization của phe đối lập
a. kích thước lý thuyết và các mối quan hệ với thời gian
khái niệm khoa học, chúng tôi đã cho đến nay được coi là, có liên quan đến kỹ thuật theo một xu hướng đặc trưng của tính hiện đại của chúng tôi. Tuy nhiên, liên kết này sẽ trở thành sai lầm nếu chúng ta không nhớ nó.từ xuất phát từ lý thuyết theoria Hy Lạp và đề cập cụ thể các hành vi chiêm niệm. nó là cần thiết để tương đối hóa phe đối lập cho khoa học một điều cần thiết hoàn toàn thực tế. cuốn sách vii của nền cộng hòa, plato là cẩn thận để phân biệt các hình học áp dụng, sử dụng của những người xây dựng doanh trại quân độihình học thuần túy mà là phải biết bản chất và tính chất của các con số.
tốt, số học, theo nghĩa hẹp, phấn đấu để khám phá các mối quan hệ bất kể số lượng đáng kể để phù hợp với cuộc sống hàng ngày. do đó nó là hợp lý để nói rằng
đang được dịch, vui lòng đợi..
Xác định các điều khoản của chủ đề
nghệ thuật
theo nghĩa rộng, đề cập đến bất kỳ thực hành đòi hỏi chuyên môn để được thực hiện. Nghệ thuật là đồng nghĩa với kỹ thuật và trái ngược với cơ hội. Theo một nghĩa hẹp hơn, đó là các hoạt động của các nghệ sĩ người đã tạo ra tác phẩm nhằm mục đích được thấy hoặc nghe nói.
khoa học
ý tưởng chung của khoa học là của kiến thức lý thuyết, Tìm kiếm để giải thích nguyên nhân của các hiện tượng và xây dựng các luật mà chúng xảy ra. Chúng tôi thường phân biệt khoa học ứng dụng thực tế của nó, nhưng sức mạnh hiện nay của công nghệ này đã dẫn đến khái niệm về khoa học & tech.
cần thiết
tính từ này có thể có nghĩa là những gì là không thể tránh khỏi hoặc đó là điều cần thiết. Trong trường hợp này. Nó là thứ hai cảm nhận nó. Vì vậy, tự hỏi về các tiêu chuẩn theo mà nó được coi là nhiều hay ít giá trị của nghệ thuật từ khoa học.
rõ ràng vấn đề và xây dựng một kế hoạch
chủ đề ngụ ý rằng có là một thuận lợi nói chung với bản án khoa học và nên đặt câu hỏi này giả định. Những gì là sự cần thiết của khoa học và tại sao lớn hơn nghệ thuật? Ý tưởng này dựa trên hoặc nó dựa trên các đại diện hai khái niệm nhầm lẫn?
bước đầu tiên, chúng tôi tìm đến presupposition câu hỏi, mà sẽ dẫn chúng tôi để làm nổi bật mối liên hệ giữa khoa học và công nghệ.
Secondly,. Chúng tôi sẽ xem làm thế nào nghệ thuật tìm thấy của nó biện minh như trái ngược với các thủ tục của khoa học & tech.
cuối cùng, nó xuất hiện rằng khoa học và nghệ thuật có một báo cáo cụ thể cho sự thật. Nó là do đó thích hợp hơn liên quan đến tất cả bằng cách đánh dấu sự khác biệt của.
tránh những sai lầm
không nên nhầm lẫn các khoa học và công nghệ mặc dù rapprochement của họ là, trong một thời điểm, không thể tránh khỏi. Ý tưởng của tiện ích nên được đánh giá cũng.
cố định:
danh hiệu trong màu sắc được sử dụng để hướng dẫn đọc và sẽ không có trường hợp xuất hiện trên các bản sao.
giới thiệu
sao hỏi cho dù nghệ thuật là cần thiết ít hơn so với khoa học? Câu hỏi này presupposes sự tồn tại của tiêu chuẩn dưới mà đánh giá. Nhưng thời điểm này là không rõ ràng. Mỗi miền có đặc trưng của nó, Nó giả định một đào tạo khác nhau và không có các mục tiêu tương tự. Một nghệ sĩ tung ra vẻ đẹp hay sự xấu đi của thực tế, một nhà khoa học cố gắng giải thích nó mà không tham gia vào tài khoản tiêu chuẩn thẩm Mỹ. So sánh do đó dựa trên một khu vực thứ ba. Không liên quan đến các giá trị kinh tế xã hội như tiện ích, lợi nhuận? Chúng ta nên suy nghĩ về các ứng dụng thực tế của khoa học và liên kết của họ với ngành công nghiệp? Nếu chính đáng, nó vẫn còn để xem xét liệu nghệ thuật xứng đáng để được coi là ít quan trọng. Các tiêu chí trên danh nghĩa mà nó sẽ khẳng định nó là thích hợp?
1. Những lý do cho các câu hỏi
đã. Presupposition chủ đề
theo Aristotle, tính từ 'cần thiết' là đồng nghĩa với tử vong hoặc không thể tránh khỏi. Nó có nghĩa là "những gì không thể không." Nhưng Aristotle cũng chỉ ra sự tồn tại của một định nghĩa thay thế. Những gì là cần thiết là cần thiết. Trong trường hợp này, ông phải có được này thất bại cách khác. Đó là ý nghĩa này là trung tâm của đối tượng của chúng tôi. Khi chúng tôi nói rằng một điều ít cần thiết hơn khác, chúng tôi có nghĩa là sự tồn tại của các mục tiêu phải đạt được. Nó do đó là một quyết định liên quan đến hoàn cảnh cụ thể và khác nhau. Nó là rõ ràng ít hơn có thể phân chia với một screwdriver và một con dao nếu nó gỡ bỏ một thứ đồ đạc nhưng ngược lại trở nên thật sự nếu tìm cách để cắt giảm một chiếc bánh. Ví dụ này cho thấy tầm quan trọng của các tiêu chí của tiện ích.
giá trị này cho phép để phán xét các tương ứng cần nghệ thuật và khoa học? Nó có vẻ rõ ràng rằng, Lấy từ góc độ này, khoa học phải là considérée như là quan trọng hơn so với nghệ thuật. Liên minh với các kỹ thuật, đã sinh ra các công nghệ, cung cấp cho nó một uy tín không thể cải. Sản phẩm công nghệ tại Trung tâm của đời sống xã hội, hình dạng và tạo ra mối quan hệ mới giữa con người. Ví dụ máy tính cho thấy rõ ràng. Trường hợp đã được thiết lập dưới đây mà nó là không thể trở lại.
ở phía trước của nó, nghệ thuật xuất hiện như một tách từ thực tế, và như vậy thực tế, trừ yêu cầu.
sinh Khoa học và kỹ thuật điện
nó là không thể chối cãi rằng hôm nay tồn tại các liên kết chặt chẽ giữa khoa học và công nghệ. Các cổ phần được đáng kể trong điều kiện kinh tế, và thậm chí chính trị, kể từ khi khoa học có ứng dụng quân sự như được thể hiện bằng trường hợp của vật lý hạt nhân. Bachelard nói vì vậy of modern khoa học rằng nó không mô tả nhưng sản xuất hoặc xây dựng hiện tượng. Nó là một hoạt động của phòng thí nghiệm thử nghiệm, can thiệp và, theo cách riêng của mình, tạo ra. Thời đại của nhân loại thậm chí được xác định bởi loại của sáng chế. Vì vậy, chúng ta đang nói về tuổi nguyên tử để đánh dấu đường đi đến một "mới tầm nhìn của thế giới" là Heidegger trong thanh thản. Tuy nhiên, như các quốc gia đang tham gia vào cạnh tranh kinh tế và họ muốn tăng lực lượng của họ để bảo vệ độc lập của họ, nó là điều cần thiết họ có các phương tiện công nghệ để đạt được tham vọng của.
đối mặt với nó,. nghệ thuật dường như là một thành tích thứ hai. Lưu ý cũng chủ đề cho biết nó không vô dụng nhưng ít quan trọng. Một công ty do đó có thể phân chia với nghệ thuật dễ dàng hơn đến khoa học. Luận án này dựa?
2. Phe đối lập khoa học và nghệ thuật
A. làm chủ hoặc hành thiền
.Đó là sự thật rằng tác phẩm của nghệ thuật dường như có ít tác động đến lịch sử hơn những thành tựu kết hợp của kỹ thuật và khoa học. Một bài thơ, âm nhạc, phim, cũng tuyệt đẹp họ đang có, không có sức mạnh để hướng dẫn các quan hệ quốc tế như sở hữu vũ khí hạt nhân hoặc hóa học.
.Và những gì có thể các nghệ thuật khuôn mặt tuyệt vời vẫn còn hơn ứng dụng kỹ thuật? Nghệ sĩ cũng xa bỏ qua tình hình này và đôi khi làm cho việc xác định của powerlessness. Heidegger emphasises phạm vi cách mạng khoa học hiện đại bằng cách viết rằng nó tạo ra "một hoàn toàn vị trí mới của người đàn ông trên thế giới so với thế giới "Nó xuất hiện bây giờ là" một đối tượng mà suy nghĩ calculante chỉ đạo cuộc tấn công của nó và các cuộc tấn công không có gì nhiều hơn nên có khả năng chịu. " »
Tác phẩm được cung cấp để thay thế cho quán niệm, thiền. Hành thiền không phải là biến đổi nhưng thay vào đó, lưu trữ và thu thập những gì trình bày chính nó. Một trong những người contemplates sẽ mở ra những gì cho thấy hoặc nghe thấy. Ông chú ý tới nhận được và đứng nghe. Nó là do đó hấp dẫn để chống lại khoa học và nghệ thuật. Đầu tiên là xâm nhập, xâm hại, nó tìm kiếm để thống trị những gì là, trong khi nghệ thuật cho thấy những gì thường được bảo hiểm.
sinh Ưu thế của nghệ thuật
Bergson nói rằng các nghệ sĩ là tiết một 'lộ' mà cho chúng ta thấy rằng chúng tôi đã thu thập được mà không có anh ta nhận thấy. Ông cố định trên vải của mình hoặc trong lời của Thái tầm nhìn của các sắc thái của cảm xúc mà đi qua tâm trí của chúng tôi, nhưng nhanh chóng được bảo hiểm bởi các nhu cầu của cuộc sống hàng ngày. Bergson nhấn mạnh một nghịch lý: "điều này là bởi vì các nghệ sĩ ước mơ ít hơn để sử dụng nhận thức rằng ông thấy một số lớn hơn của sự vật." Ông được sinh ra 'tách'; đó là thêm nghiêng để chiêm ngưỡng và để xem những gì để sử dụng. Luận án này là quan trọng bởi vì nó mang lại cho nghệ thuật sâu cần. Nghệ thuật được liên kết với lòng tự trọng, kiến thức về đời sống nội tâm của chúng tôi và mối quan hệ của chúng tôi để thế giới.
tác phẩm nghệ thuật cho phép chúng tôi để hiểu rõ hơn về những gì chúng tôi cảm thấy bối rối và đây là lý do tại sao họ ảnh hưởng đến chúng tôi. Đội không phải là một cách để chạy trên thế giới nhưng một sự suy giảm như vậy xuất hiện và thậm chí làm cho chúng ta, trong ý nghĩa nơi Heidegger, phát biểu của giày vẽ bởi Van Gogh, nói rằng họ cung cấp cho chúng tôi với thế giới của nông dân của mình thói quen hàng ngày của công việc, báo cáo của nó đến trái đất, mối quan tâm cho đồ ăn và niềm vui mà xảy ra khi nó cuối cùng đã đạt được.
.Nói cách khác, các công việc chúng tôi đặt sự thật của một thế giới, cho thấy bản chất của nó, khi khoa học thao túng các mục đích kiểm soát thực sự vẫn tiếp tục, blinding về ý nghĩa của các hoạt động. Heidegger nói cũng như «khoa học không nghĩ» bởi vì nó không thể nhìn thấy mối quan hệ cơ bản của chúng tôi để. Do đó, nó sẽ là một biểu hiện của thuyết hư vô. Thành công của nó nên không làm cho chúng ta bỏ qua mối quan hệ của chúng tôi để thế giới hoặc bản thân bị che khuất bởi một sự thống trị kinh doanh không cân xứng.
chuyển tiếp
nó xuất hiện rằng nghệ thuật là, theo cách riêng của mình không thể thiếu. Chúng tôi thậm chí có thể nói rằng nó là nhiều hơn so với khoa học bởi vì không có anh ta chúng tôi sẽ không có quyền truy cập vào chân lý. Nhưng chúng tôi không có trong nguy hiểm bây giờ bất công hạ giá khoa học?
3. Relativization của phe đối lập
đã. Kích thước lý thuyết và liên quan đến thời gian
khái niệm về khoa học, chúng tôi đã xem xét cho đến nay, được liên kết với của nghệ thuật, như là một xu hướng đặc trưng của hiện đại của chúng tôi. Tuy nhiên, liên kết này là sai lầm nếu nó vẫn giữ nó. Lý thuyết từ xuất phát từ tiếng Hy Lạp theoria và nó đề cập cụ thể đến việc suy niệm. Do đó, nó phải relativize phe đối lập cho khoa học thực hành duy nhất một điều cần thiết. Trong cuốn sách VII của cộng hòa, Plato sẽ chăm sóc để phân biệt hình học được áp dụng, mà sử dụng những người xây dựng trại quân đội. hình học thuần túy là để connaître thiên nhiên và tính chất của nhân vật.
tương tự như vậy, số học, theo nghĩa, phấn đấu để khám phá các mối quan hệ đáng chú ý giữa số bất kể sự liên quan của họ cho cuộc sống hàng ngày. Nó do đó dựa trên để nói rằng
đang được dịch, vui lòng đợi..