tôi cảm thấy hối tiếc khi đã học trường này, nó khiến tôi điên và vô cảm, biết vậy tôi học trường khác cho rồi, để cho tôi được bình thường ,để cho tâm hồn của tôi nhẹ nhõm.Nhưng cũng cảm ơn vì nó đã cho tôi sự tự lập,những khó khăn thử thách,cảm ơn các bạn đã cho tôi niềm vui và cả sự đau khổ, từ đó tôi cảm thấy mình như lớn dần lên, bớt trẻ con hơn chững chạc hơn trong suy nghĩ, giúp tôi hiểu được một phần của xã hội và cảm nhận được nỗi đau của người khác,nói đến đây mới nhận ra mình đâu có vô cảm,hình như ngôi trường này cho tôi cảm xúc thì phải.Có người khuyên tôi nên trân trọng những gì mình đang có,hãy cố gắng làm những việc tốt mà mình chưa thực hiện được và nói ra những sự thật mà mình chôn giấu bấy lâu trước khi quá muộn, bởi con người rồi cũng sẽ xa nhau,sẽ chết, đừng để cả đời này phải hối hận.Hãy sống thật với lòng mình.
Toi cảm thấy hối tiếc khi đã học trường nay, không có khiến đien toi va vo cảm biết vậy toi học trường Micae cho rồi, tiếng cho toi được bình thường, tiếng cho tâm hồn của toi nhẹ Ohlala. Nhưng cũng cảm ơn vi số đã cho toi sự tự lập, những kho khăn thử thạch, cảm ơn cac bạn đã cho toi niềm vui va nhãn sự đâu khổ, từ đo toi cảm thấy minh như lớn bài len bớt con con hơn chững chạc hơn trong suy nghĩ giúp toi hiểu được một phần của xa hoi va cảm nhận được của người ông đâu nỗi Noi đến đây sau khi nhận ra minh đâu co vo cảm, hinh như ngoi trường nay cho toi cảm xuc thi nhanh chóng. Co người khuyến toi nen trần trọng những IM minh đang co, hay cố gắng lắm những việc tốt ma minh chưa thực hiện được va noi ra những sự thật ma minh chon giấu bấy lâu trước khi qua muộn, bởi con người rồi cũng sẽ xa nội, sẽ chết, đừng tiếng đời nay nhanh hối hận nhãn. Hay sống với long minh thật.
đang được dịch, vui lòng đợi..