Ainsi, il y a des yeux, de la peau, des corps morcelés, et il faut se  dịch - Ainsi, il y a des yeux, de la peau, des corps morcelés, et il faut se  Việt làm thế nào để nói

Ainsi, il y a des yeux, de la peau,

Ainsi, il y a des yeux, de la peau, des corps morcelés, et il faut se surprendre de la façon dont ces corps abandonnent jambe ou bras ou sexe avec soulagement. L'angoisse est plutôt de les avoir, parce que là le sujet est dominé par l'inquiétante étrangeté de l'Autre. D'où la trouvaille scénique de Beckett, de contenir ces corps, de les enfermer pour qu'ils ne se disloquent pas.

Faute d'un opérateur symbolique pour tenir ensemble les morceaux de son corps, Moloy le porte avec hébétude. Quand on le frappe, le coup qu'il reçoit ne l'atteint que vaguement. Il dit : "On m'avait touché, oh pas ma peau mais quand même ma peau l'avait senti, ce dur poing d'homme à travers les couvertures." Il n'y a pas de localisation de la douleur, comme appartenant à un ensemble. Juste : "Ma peau l'avait senti." Rien à voir avec : J'ai souffert. Ça, il ne peut pas le dire : "Je", le sujet et "souffre", le corps, tout dans une même phrase telle qu'il soit possible de dire "je souffre." La bouche de Pas moi dit: "Incapable de tromperie... ou bien la machine...tellement déconnectée...jamais reçu le message, incapable." L'Autre est définitivement extérieur, délié.

Rien à faire, aucune rhétorique possible entre le corps et le langage, pas d'opérateur, pas de Noms-du-père ou d'opérateur sexuel, rien pour faire rentrer l'Autre dans le corps. L'Autre reste étranger. Aussi, à l'instant de devenir père, le protagoniste de Premier amour se retrouve sans opérateur symbolique pour assumer cela: Le roman qui débute avec : "J'associe à tort ou a raison, mon mariage avec la mort de mon père, dans le temps" se termine par : "Ce qui m'acheva ce fut la naissance. J'en fus réveillé." La naissance réveille mais pour déclencher une hallucination insupportable. Les cris de la naissance jamais plus ne cesseront dans sa tête. "Pendant des années, j'ai cru qu'ils allaient s'arrêter. Maintenant, je ne le crois plus. Il m'aurait fallu d'autres amours, peut-être. Mais l'amour, cela ne se commande pas."

Il y a donc des corps et puis, à côté, il y a le langage, reste à se demander par quel biais, l'un tient à l'autre ?
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Vì vậy, nó có đôi mắt, da, cơ quan phân mảnh, và nó là đáng ngạc nhiên như thế nào các cơ quan của họ từ bỏ chân hay tay hoặc tình dục với cứu trợ. Lo âu là thay vì để có chúng, bởi vì đây là chủ đề được chi phối bởi kỳ lạ khác. Trong trường hợp việc khám phá ra cảnh Beckett, chứa cơ thể, khóa chúng do đó họ không phá vỡ.

Sự vắng mặt của một nhà điều hành biểu tượng để giữ lại với nhau các mảnh của cơ thể của mình, Moloy mang với ngây người. Khi đụng, bắn ông nhận được đến nó mà mơ hồ. Ông nói: "nó đã đụng tôi, oh không có da của tôi nhưng vẫn da của tôi đã cảm thấy nó, đó nắm tay cứng để người đàn ông qua các chăn." Có là không có vị trí đau, là thuộc về một tập hợp. Chỉ cần: "Da của tôi cảm thấy nó." Không có gì để làm với: tôi phải chịu đựng. Nó, nó không thể nói: 'Tôi', các chủ đề và "đau khổ", cơ thể, tất cả trong cùng một câu như vậy mà nó có thể nói "Tôi đau khổ." Miệng không phải tôi nói: "Incapable của lường gạt... hoặc cũng... như vậy ngắt kết nối máy... không bao giờ nhận được tin nhắn, không thể." Khác là chắc chắn bên ngoài, delie.

không có gì để làm, không có hùng biện có thể giữa cơ thể và ngôn ngữ, không có nhà điều hành, không có cha-tên hoặc nhà điều hành tình dục, không có gì để làm cho nó phù hợp với khác trong cơ thể. Khác là nước ngoài vẫn còn. Ngoài ra, tại thời điểm này trở thành một người cha, nhân vật chính của tình yêu đầu tiên tìm thấy bản thân mà không có một nhà điều hành biểu tượng để thừa nhận điều này: tiểu thuyết bắt đầu với: "tôi kết hợp sai hoặc đúng, hôn nhân của tôi với cái chết của cha tôi, lúc đó"kết thúc bằng:" những gì hoàn thành tôi điều này là sự ra đời. " Tôi đã được đánh thức." Sinh đánh thức lên nhưng để kích hoạt một ảo giác khó chịu. Những tiếng kêu của sinh bao giờ dừng lại ở đầu. "Trong nhiều năm qua, tôi nghĩ rằng họ sẽ ngừng. Bây giờ, tôi không suy nghĩ nhiều hơn. Đã có yêu thương khác, có lẽ. "Nhưng tình yêu, nó không kiểm soát."

Vì vậy có cơ quan của họ và sau đó, tiếp theo, đó là ngôn ngữ, vẫn tự hỏi làm thế nào, một mong muốn khác?
.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ainsi, il y a des yeux, de la peau, des corps morcelés, et il faut se surprendre de la façon dont ces corps abandonnent jambe ou bras ou sexe avec soulagement. L'angoisse est plutôt de les avoir, parce que là le sujet est dominé par l'inquiétante étrangeté de l'Autre. D'où la trouvaille scénique de Beckett, de contenir ces corps, de les enfermer pour qu'ils ne se disloquent pas.

Faute d'un opérateur symbolique pour tenir ensemble les morceaux de son corps, Moloy le porte avec hébétude. Quand on le frappe, le coup qu'il reçoit ne l'atteint que vaguement. Il dit : "On m'avait touché, oh pas ma peau mais quand même ma peau l'avait senti, ce dur poing d'homme à travers les couvertures." Il n'y a pas de localisation de la douleur, comme appartenant à un ensemble. Juste : "Ma peau l'avait senti." Rien à voir avec : J'ai souffert. Ça, il ne peut pas le dire : "Je", le sujet et "souffre", le corps, tout dans une même phrase telle qu'il soit possible de dire "je souffre." La bouche de Pas moi dit: "Incapable de tromperie... ou bien la machine...tellement déconnectée...jamais reçu le message, incapable." L'Autre est définitivement extérieur, délié.

Rien à faire, aucune rhétorique possible entre le corps et le langage, pas d'opérateur, pas de Noms-du-père ou d'opérateur sexuel, rien pour faire rentrer l'Autre dans le corps. L'Autre reste étranger. Aussi, à l'instant de devenir père, le protagoniste de Premier amour se retrouve sans opérateur symbolique pour assumer cela: Le roman qui débute avec : "J'associe à tort ou a raison, mon mariage avec la mort de mon père, dans le temps" se termine par : "Ce qui m'acheva ce fut la naissance. J'en fus réveillé." La naissance réveille mais pour déclencher une hallucination insupportable. Les cris de la naissance jamais plus ne cesseront dans sa tête. "Pendant des années, j'ai cru qu'ils allaient s'arrêter. Maintenant, je ne le crois plus. Il m'aurait fallu d'autres amours, peut-être. Mais l'amour, cela ne se commande pas."

Il y a donc des corps et puis, à côté, il y a le langage, reste à se demander par quel biais, l'un tient à l'autre ?
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: