Đó là những buổi sớm mai khi một chàng trai cố tình đặt báo thức chạy lẽo đẽo theo sau tôi trong kí túc xá rồi giả vờ như vô tình gặp. Là những ngày mưa chờ tôi đến ướt sũng để đưa tôi về khi học thêm tiếng anh. Là những khi dúi vội vào tay tôi bịch thuốc vì biết cổ họng tôi không thể chịu nổi khi Sài Gòn trở lạnh. Là những giận dỗi nhưng vẫn không quên lôi tôi vào căn-tin khi tôi quên đi bữa ăn để bao tử lại quặn thắt từng cơn.
đang được dịch, vui lòng đợi..
