Nó là bình minh vào ngày mai, khi một người đàn ông cố tình đặt báo thức để thực hiện đánh dấu theo tôi trong ký túc xá và sau đó giả vờ như vô tình gặp nhau. Ngày mưa đang chờ đợi để mang lại cho tôi ướt sũng khi học thêm tiếng Anh. Là con chuột tre nhỏ ở bàn tay của tôi khi hút thuốc vô lý, vì rằng biết cổ họng, tôi không thể đứng nó khi Saigon đi lạnh. Có cũng vượt ra ngoài sự tức giận nhưng vẫn không quên điền cơ bản - tôi khi tôi quên đưa thức ăn vào dạ dày, đau bụng bão một lần nữa.
đang được dịch, vui lòng đợi..