CHRONIQUE DE RÉSISTANCE INSÉCURITÉ ROUTIÈRE:LE DÉSASTRE DE L'ÉTATISME  dịch - CHRONIQUE DE RÉSISTANCE INSÉCURITÉ ROUTIÈRE:LE DÉSASTRE DE L'ÉTATISME  Việt làm thế nào để nói

CHRONIQUE DE RÉSISTANCE INSÉCURITÉ

CHRONIQUE DE RÉSISTANCE

INSÉCURITÉ ROUTIÈRE:
LE DÉSASTRE DE L'ÉTATISME

par Marc Grunert


« Les mouchards à temps plein ont acquis un statut formel: on les appelle fonctionnaires » écrivait Pierre Lemieux dans un article qui dénonçait l’institutionnalisation de la délation comme corrélat du fascisme sanitaire que nous subissons toujours davantage (voir ÉCONOMIE DU MOUCHARDAGE, le QL, no 96). Mais depuis que le gouvernement Raffarin a fait de la lutte contre l’insécurité un passe-Droit et un passe-partout, l’économie du mouchardage a pris un tour inquiétant. En effet, et j’y reviendrai, la surveillance en continu des citoyens va s’accentuer. La punition des « crimes sans victimes » est plus que jamais la recette des technocrates pour planifier une « société meilleure ».

Des routes plus meurtrières?

Nous le savons tous: les routes de France sont parmi les plus meurtrières. Les journaux télévisés n’en finissent pas d’égrener les morts. Les médias, qui nous offrent chaque jour leur « réalité » fictive (voir à ce sujet BIAS: COMMENT LES MÉDIAS DÉFORMENT LA RÉALITÉ, le QL, no 106), ne nous épargnent jamais le rituel macabre d’une comptabilité des morts de la route à l’occasion des départs et des retours de vacances, les fameux « chassés croisés » objet de l’attention paternaliste de Big Brother. Cette comptabilité est fallacieuse: le bon critère serait de mesurer le nombre d’accidents par kilomètre parcouru. Or ce nombre peut diminuer même en l'absence de limitation de vitesse comme le montre Pascal Salin dans Libéralisme:
En réalité, les faits nous apportent essentiellement cet enseignement: le nombre d'accidents (mortels ou non mortels) varie généralement, dans un pays donné, au cours d'une période durant laquelle on a décidé soit d'introduire des limitations de vitesse, soit de modifier celles qui existaient (et la variation n'est pas nécessairement dans le sens de la baisse). Mais il varie également, et dans des proportions semblables, lorsqu'aucune modification des limitations de vitesse n'a lieu. C'est bien dire que les accidents s'expliquent par un certain nombre de facteurs qui n'ont rien à voir avec la vitesse. (p. 298)

[...] En essayant de comprendre comment un accident peut se produire, nous nous sommes rendu compte que ce n'était pas la vitesse absolue qui était dangereuse, mais la vitesse relative. Les risques d'accident seront d'autant plus nombreux que les véhicules circulant sur une voie donnée auront des vitesses plus différentes les unes des autres. [...] Il est alors tout à fait intéressant de noter que les raisonnements présentés ci-dessus sont parfaitement corroborés par une étude sérieuse des accidents de la route. Comme l'écrit Charles A. Lave, professeur à l'Université de Californie à Irvine et auteur d'études économétriques sur ce problème(1): « Il n'y a pas de relation statistiquement discernable entre le taux d'accidents mortels et la vitesse moyenne, mais il existe une relation forte avec la variance de la vitesse [c'est-à-dire un indice du caractère plus ou moins variable d'un phénomène]. Quand la plupart des voitures circulent à peu près à la même vitesse, qu'il s'agisse d'une vitesse élevée ou faible, le taux de mortalité est faible... La variabilité tue, pas la vitesse. » (p. 305)
Une bonne information sur l'état de la route et de la circulation constitue aussi un des facteurs prépondérants dans la diminution des accidents. Mais non! Il faut désigner un coupable facile: ce sera la vitesse. Ne faut-il pas que le gouvernement et les médias à sa botte « fassent quelque chose »? « Du moment que c’est pour éviter des morts, c’est très bien » acquiesce benoîtement une mère de famille réagissant à chaud au micro tendu par un journaliste en service commandé. La brave dame ne pouvait que répondre de manière irréfléchie, prise au piège du micro-trottoire, cet outil de propagande des médias.

Individus statistiques et crimes sans victimes

Pour l’État notre berger il convient d’abord d’inventer de nouveaux concepts car le pouvoir impose la forme que doit avoir à la réalité en inventant un vocabulaire (le novlangue de l’État) ou en détournant le sens des mots. Ainsi ce n’est pas la chose qui préexiste au mot, mais le mot qui crée la chose, ceci en bonne logique totalitaire (d’où la criminalisation des mots et de l’expression des pensées déviantes par l’État car, selon cette logique les mots « créent » aussi des actes, mais c’est une autre question).

Ainsi surgissent quelques nouvelles expressions du novlangue sécuritaire destiné à criminaliser les comportements. Par exemple un automobiliste ou un motard qui roule à 160km/h sur une autoroute déserte est devenu un « délinquant de la route », un « criminel » alors qu'il n'a causé aucun dommage, qu'il n'a porté tort aux droits de personne – les Allemands doivent se réjouir de l’existence des frontières car la vitesse n’est pas limitée sur leurs autoroutes; quel peuple « délinquant »! Bref, le caractère criminel n’est plus fondé objectivement par la constatation d’une agression qui exige réparation mais simplement sur le principe que « la vitesse tue ».

La vitesse tue? Admettons un instant cette hypothèse. Mais à partir de quelle valeur? L’Assemblée nationale a décrété qu’à 130km/h sur autoroute la vitesse ne tue pas mais par contre à 131 km/h l’automobiliste, quelles que soient les conditions réelles de la circulation, devenait un délinquant et un criminel en puissance (en réalité on accorde une marge de 10% environ, par « mansuétude » et surtout à cause des incertitudes de la mesure par les radars). Les critères objectifs de la criminalité ont été effacés au profit de critères purement administratifs, fondés sur des statistiques et sur le postulat que les usagers des routes forment un troupeau de bestiaux irresponsables. On ne juge plus des actes individuels, on gère une masse de têtes de bétail. Pour l’État, les individus n’ont qu’une existence statistique. En gérant les individus comme des statistiques, les hommes de l’État accomplissent la logique du collectivisme, la responsabilité personnelle s’efface au profit d’une responsabilité collective et génère l’injustice et la mentalité d’esclave.

Boîtes noires et tickets mouchards

La nature de l’action d’un gouvernement peut se décrire de la manière suivante. Son action est toujours constructiviste. Si l’objectif est de diminuer statistiquement un phénomène, le gouvernement agit sur un des facteurs. Il fait donc voter une « loi » purement discrétionnaire pour manipuler les comportements et façonner le monde à l’aune de ses valeurs. En général, le gouvernement ne maîtrise pas les effets secondaires, souvent plus graves que le mal et qui nécessitent une nouvelle intervention de l’État(2). Mais un épais brouillard pèse sur les véritables causes de ces interventions: ce n’est pas le problème identifié (les morts sur les autoroutes) mais les interventions précédentes de l’État et surtout la substitution de la législation au Droit.

« Les critères objectifs de la criminalité ont été effacés au profit de critères purement administratifs, fondés sur des statistiques et sur le postulat que les usagers des routes forment un troupeau de bestiaux irresponsables. »


Le Droit, c’est les droits de propriété. La législation, c’est le caprice gouvernemental. Toute atteinte au Droit par la législation engendre un peu plus d’irresponsabilité, d’injustice, d’inefficacité et conduit finalement au totalitarisme. Voyons cela avec la dernière trouvaille des étatistes placés sous la houlette de Raffarin.

Cette idée à faire pâlir d’envie les anciens soviétiques consiste à installer par la force des baïonnettes (comprenez la législation à laquelle nul ne peut légalement échapper mais qui n’est pas consentie pour autant) une boîte noire dans votre propriété, votre voiture (mais l’installation indolore se fera dans les ateliers du constructeur, c’est comme les impôts à la source!). Idée connexe: « les "tickets mouchards" indiquant le temps écoulé entre deux péages: le ticket préciserait si la distance a été parcourue à plus de 130 km/h et permettrait de verbaliser immédiatement l'automobiliste(3). »

Ce n’est pas l’idée en soi qui est critiquable, c’est son caractère coercitif. Il n’y a pas de moyens d’échapper à cette surveillance d’État car les autres solutions qui auraient pu être expérimentées sur un hypothétique marché libre du réseau routier sont de fait interdites. La mère de famille peut dire: « du moment que c’est pour diminuer le nombre de morts sur les routes, c’est bien ». Et qui ne raisonnera pas ainsi? D’un côté des morts, de l’autre une contrainte minime.

Assurances libres ou réglementation?

Ce que je mets en cause c’est la prémisse de ce raisonnement à savoir que l’État serait en droit d’imposer ses solutions pour résoudre les problèmes liés aux comportements dangereux de certains automobilistes. À quoi il faut répondre, d’une part, que toute loi qui outrepasse la conservation des droits de propriété et le respect des contrats place les citoyens dans un état de servitude et d’esclavage. En effet le législateur qui oblige, de manière non contractuelle (pléonasme utile!), les gens à adopter un comportement particulier ou à agir d’une certaine manière déclare implicitement un droit de propriété sur eux. Esclavage!

D’autre part, en plus de la coercition, le seul moyen de savoir quelle est la meilleure solution au problème de la « délinquance routière » est de responsabiliser les automobilistes par le moyen des contrats d’assurance: une solution de marché libre qui, si elle avait été permise plus tôt, n’aurait pas laisser émerger « l’insécurité routière », insécurité à mettre au compte de l’action étatique e
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
BIÊN NIÊN SỬ CỦA KHÁNG CHIẾN MẤT AN NINH ROAD:THẢM HỌA CỦA STATISM bởi Marc Grunert «Cookie toàn thời gian có được vị thế chính thức: cái gọi là quan chức "đã viết Pierre Lemieux trong một bài viết lên án thể chế của denunciation là tương quan của chủ nghĩa phát xít y tế chúng tôi kinh nghiệm vẫn tiếp tục (xem nền kinh tế của SNITCHING, QL, số 96). Nhưng kể từ khi chính phủ Raffarin đã làm cho cuộc chiến chống mất an ninh một điều trị ưu đãi và một mat, nền kinh tế của các gián điệp đã một lần lượt gây lo ngại. Thật vậy, và tôi sẽ trở lại, giám sát liên tục của công dân sẽ mở rộng. Trừng phạt "tội phạm victimless" hơn bao giờ hết là công thức của technocrats để lên kế hoạch một "xã hội tốt hơn". Con đường nguy hiểm nhất? Chúng ta đều biết: Pháp đường là một trong những nguy hiểm nhất. Newscasts kết thúc không để cuộn ra người chết. Các phương tiện truyền thông, mà chúng tôi cung cấp hàng ngày thực tế của họ' hư cấu' (thấy thiên vị: làm thế nào các phương tiện truyền thông bóp méo hiện thực, QL, số 106), làm chúng tôi không bao giờ tiết kiệm các nghi lễ lo âu của một kế toán của cái chết đường nhân dịp chuyến khởi hành và trở về từ kỳ nghỉ, 'hướng chéo' nổi tiếng đối tượng của sự chú ý paternalistic của Big Brother. Kế toán này là sai lầm: các bài kiểm tra thích hợp nào đo số vụ tai nạn trên đi mỗi. Tuy nhiên con số này có thể làm giảm ngay cả trong trường hợp không có giới hạn tốc độ như minh hoạ trong Pascal Salin trong chủ nghĩa tự do: Trong thực tế, các dữ kiện về cơ bản mang lại cho chúng tôi giảng dạy này: số tai nạn (gây tử vong và không gây tử vong) thay đổi nói chung, trong một quốc gia nhất định, một khoảng thời gian trong thời gian đó, chúng tôi quyết định để giới thiệu các giới hạn tốc độ hoặc để sửa đổi những người mà đã tồn tại (và các biến thể là không nhất thiết phải theo hướng xuống). Nhưng nó khác nhau cũng, và theo tỷ lệ tương tự như, khi không có giới hạn tốc độ thay đổi diễn ra. Người ta nói rằng tai nạn là nhờ vào một số yếu tố mà không có gì để làm với tốc độ. (p. 298) [...] Cố gắng để hiểu làm thế nào một tai nạn có thể xảy ra, chúng tôi nhận ra rằng nó không phải là tốc độ tuyệt đối, đó là nguy hiểm, nhưng tốc độ tương đối. Nguy cơ bị tai nạn sẽ thậm chí nhiều khả năng rằng xe trên một lộ trình sẽ là các tốc độ hơn khác nhau từ những người khác. [...] Sau đó, nó là khá thú vị cần lưu ý rằng những lý do nêu trên hoàn toàn xác bởi một nghiên cứu nghiêm trọng của tai nạn giao thông. Như đã viết Charles A. Lave, giáo sư tại Đại học California tại Irvine và tác giả của các nghiên cứu kinh tế lượng về vấn đề này (1): "có là không có mối quan hệ thống kê discernable giữa tỷ lệ tai nạn gây tử vong và tốc độ trung bình, nhưng có một mối quan hệ mạnh mẽ với phương sai của tốc độ [tức là một chỉ số của các ký tự thay đổi nhiều hơn hoặc ít hơn của một hiện tượng]. Khi hầu hết các xe ô tô khoảng cùng một tốc độ, cho dù đó là cao hay tốc độ thấp, tỷ lệ tử vong là thấp... Biến đổi không giết tốc độ. "(p. 305) Các thông tin tốt về nhà nước của con đường và lưu lượng truy cập cũng là một trong những yếu tố trong việc giảm tai nạn. Nhưng không có! Nó phải chỉ định một thủ phạm dễ dàng: nó sẽ là tốc độ. Nên chúng tôi không phải là chính phủ và các phương tiện truyền thông để khởi động của mình 'làm' một cái gì đó? "Thời điểm này là để ngăn chặn người qua đời, nó là rất tốt" đồng ý blandly một mẹ phản ứng nóng trong micro kéo dài bằng cách phóng viên dịch vụ đặt hàng. Người phụ nữ dũng cảm có thể chỉ đáp ứng suy nghi, đưa đến cái bẫy vi-lối đi, công cụ này phương tiện truyền thông tuyên truyền. Thống kê cá nhân và các tội phạm mà không có nạn nhân Cho nhà nước Shepherd của chúng tôi nên là đầu tiên phát minh ra khái niệm mới như điện áp đặt những hình thức mà phải là thực tế bằng phát minh ra một từ vựng (Newspeak của nhà nước) hoặc bằng cách chuyển ý nghĩa của các từ. Vì vậy, điều này là không những điều trước sẵn có từ, nhưng từ đó tạo ra điều này logic độc tài (nơi các criminalization của các từ và sự biểu hiện của những suy nghĩ tà của nhà nước bởi vì, theo logic những từ 'tạo ra' cũng hoạt động, nhưng nó là một câu hỏi). Do đó phát sinh một số biểu hiện mới của newspeak an toàn nhằm mục đích criminalise hành vi. Ví dụ: một người lái xe hơi hoặc một biker người đã đi du lịch tại 160 km/h trên một xa lộ hoang đã trở thành một người phạm tội"đường", một tên tội phạm"" sau đó ông không có thiệt hại gây ra, ông đã mang lại tác hại cho con người - quyền người Đức nên vui mừng trong sự tồn tại của một biên giới vì tốc độ không giới hạn trên của đường cao tốc. những gì mọi người 'quá hạn'! Trong ngắn hạn, các ký tự hình sự hơn dựa khách quan của việc tìm kiếm xâm lược mà đòi hỏi phải sửa chữa nhưng chỉ đơn giản là trên nguyên tắc 'tốc độ giết chết'. Tốc độ giết chết? Chấp nhận một chút thời gian giả thuyết này. Nhưng từ những gì giá trị? Quốc hội quyết định đến 130 km/h trên đường cao tốc tốc độ không giết chết nhưng tuy nhiên 131 km/h người lái xe hơi, bất kể các điều kiện lưu lượng truy cập thực tế, đã trở thành một người phạm tội và một tội phạm tiềm năng (trong thực tế được đưa ra một lợi nhuận của khoảng 10% bởi "nhóm" và chủ yếu là do sự không chắc chắn của các phép đo bằng radar). Các tiêu chí khách quan của tội phạm đã được xóa ủng hộ tiêu chuẩn hành chính hoàn toàn, dựa trên số liệu thống kê và trên giả định rằng người dùng của các hình thức một đàn gia súc vô trách nhiệm. Chúng tôi đánh giá hành vi đặt cá nhân, nó quản lý một khối lượng của người đứng đầu gia súc. Bang, cá nhân có thể có một sự tồn tại thống kê. Bằng cách quản lý các cá nhân như số liệu thống kê, người đàn ông của nhà nước thực hiện logic của collectivism, trách nhiệm cá nhân sẽ biến mất ủng hộ một trách nhiệm tập thể và tạo ra tâm lý bất công và nô lệ. Hộp đen và vé cookie Bản chất của các hành động của một chính phủ có thể được mô tả như sau. Hành động của nó vẫn còn là đến. Nếu mục tiêu là để thống kê giảm một hiện tượng, chính phủ hoạt động trên một trong những yếu tố. Ông do đó bỏ phiếu một 'luật' hoàn toàn tùy để thao tác các hành vi và hình dạng trên thế giới về giá trị của nó. Nói chung, chính phủ kiểm soát không phản ứng phụ, thường nghiêm trọng hơn so với cái ác và đòi hỏi một sự can thiệp mới của nhà nước (2). Nhưng sương mù dày treo trên những nguyên nhân thực sự của các biện pháp can thiệp: đây không phải là vấn đề được xác định (người chết trên đường cao tốc) nhưng can thiệp trước của nhà nước và đặc biệt là sự thay thế của pháp luật ở phía bên phải. "Các tiêu chí khách quan của tội phạm đã được xóa ủng hộ tiêu chuẩn hành chính hoàn toàn, dựa trên số liệu thống kê và trên giả định rằng người dùng của các hình thức một đàn gia súc vô trách nhiệm." Quyền là quyền sở hữu. Pháp luật là chính phủ whim. Vi phạm quyền của pháp luật tạo ra nhiều hơn một chút vô trách nhiệm, bất công, không hiệu quả và cuối cùng dẫn đến chế độ độc tài. Thấy điều này với tìm thống kê được đặt dưới sự lãnh đạo của Raffarin, cuối cùng. Ý tưởng này để làm cho màu xanh lá cây với ghen tỵ các cựu chiến binh Liên Xô là cài đặt bởi các lực lượng của lưỡi lê (hiểu pháp luật mà không ai có thể thoát khỏi hợp pháp nhưng người không được phép) một hộp đen trong tài sản của bạn, xe của bạn (nhưng không đau cài đặt sẽ trong hội thảo của nhà sản xuất, nó cũng giống như các loại thuế tại nguồn!). Liên quan đến ý tưởng: "'vé cookie' cho biết thời gian giữa hai lệ phí cầu đường: lo vé nào làm rõ nếu khoảng cách đi du lịch hơn 130 km/h và ngay lập tức nào verbalize người lái xe (3).» Đây không phải là ý tưởng cho một se mà là khó chịu, là bản chất cưỡng chế của nó. Có là không có phương tiện thoát khỏi này giám sát bởi vì các giải pháp khác có thể được thử nghiệm trên một thị trường giả thuyết miễn phí của mạng lưới đường trên thực tế đều bị cấm. Mẹ có thể nói: "miễn là nó là để giảm số lượng các ca tử vong trên đường phố, nó là tốt. Và người raisonnera không phải như vậy? Một bên của người chết, người kia một hạn chế tối thiểu. Miễn phí bảo hiểm hoặc quy định? Tôi đặt câu hỏi tại nó là tiền đề này lý luận rằng nhà nước sẽ có quyền áp đặt các giải pháp để giải quyết các vấn đề liên quan đến hành vi của một số người lái xe. Những gì phải được trả lời, một mặt, bất cứ pháp luật mà đi vượt ra ngoài việc bảo tồn của quyền sở hữu và tôn trọng các hợp đồng đặt công dân trong tình trạng nô lệ và chế độ nô lệ. Trong thực tế Quốc hội mà đòi hỏi, không hợp đồng cách (hữu ích pleonasm!), những người thông qua một hành vi đặc biệt hoặc để hành động trong một số cách ngầm tuyên bố một quyền sở hữu trên chúng. Chế độ nô lệ! Mặt khác, ngoài việc ép buộc, cách duy nhất để biết những gì là giải pháp tốt nhất cho vấn đề 'đường tội phạm' là để làm cho người lái xe bằng phương tiện của hợp đồng bảo hiểm: một giải pháp thị trường tự do đó, nếu nó đã được cho phép trước đó, sẽ không để xuất hiện "đường unsafety" mất an ninh để e bang hành động tài khoản
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
KINH NIÊN KHÁNG bất an ROAD: THE chủ nghĩa TAI by Marc Grunert "Cookies toàn thời gian đã có được một địa vị chính thức: họ được gọi là tôi tớ" Pierre Lemieux đã viết trong một bài viết mà lên án chế của tố cáo là một tương quan của chủ nghĩa phát xít sức khỏe mà chúng tôi vẫn còn đau khổ hơn (xem ECONOMY mui, QL, số 96). Nhưng kể từ khi chính phủ Raffarin đã làm cho cuộc chiến chống lại sự bất an là một sở thích Luật và một khóa chủ, nền kinh tế của các gián điệp đã chuyển sang một hướng đáng lo ngại. Thật vậy, và tôi sẽ, giám sát liên tục của các công dân sẽ tăng lên. Trừng phạt "tội phạm có nạn nhân" là nhiều hơn bao giờ hết các kỹ công thức để lập kế hoạch một "xã hội tốt hơn." Đường đẫm máu? Chúng ta đều biết: những con đường của Pháp là một trong những nguy hiểm nhất. Các tin tức không kết thúc bắn phá người chết. Các phương tiện truyền thông, trong đó cung cấp cho chúng tôi mỗi ngày "thực tế" của họ hư cấu (xem về BIAS: CÁCH MEDIA bóp méo sự thật, QL, số 106), không tha cho chúng ta những nghi lễ rùng rợn của các tài khoản của người chết đường nhân dịp khởi hành và trở về từ kỳ nghỉ, các "những kẻ xâm hướng" nổi tiếng đối tượng của sự chú ý gia trưởng của Big Brother. Kế toán này là sai lầm: các thử nghiệm thích hợp sẽ là để đo lường số lượng các vụ tai nạn trên một cây số. Nhưng con số này có thể giảm ngay cả trong trường hợp không có giới hạn tốc độ như Pascal Salin watch trong nghĩa tự do: Trong thực tế, các sự kiện mang lại cho chúng ta giảng dạy này về cơ bản là số vụ tai nạn (gây tử vong hoặc không tử vong) thường thay đổi trong một đất nước nhất định, trong một khoảng thời gian mà nó đã được quyết định liệu có nên giới thiệu giới hạn tốc độ, hoặc để chỉnh sửa những cái hiện có (và thay đổi là không nhất thiết phải theo hướng của mùa thu). Nhưng nó cũng thay đổi, và theo tỷ lệ tương tự, khi không có giới hạn tốc độ thay đổi xảy ra. Đó là để nói rằng tai nạn là do một số yếu tố mà không có gì để làm với tốc độ. (P. 298) [...] Trong cố gắng để hiểu làm thế nào một tai nạn có thể xảy ra, chúng tôi nhận ra rằng đây không phải là tốc độ tuyệt đối đó rất nguy hiểm, nhưng tốc độ tương đối. Nguy cơ tai nạn sẽ được nhiều hơn các phương tiện trên một kênh nhất định sẽ có tốc độ khác nhau từ một khác. [...] Vì vậy, khá thú vị để lưu ý rằng những luận điểm trình bày ở trên được hỗ trợ đầy đủ bởi một nghiên cứu nghiêm túc của các tai nạn giao thông. Theo văn bản của Charles A. Lave, một giáo sư tại trường Đại học California ở Irvine và là tác giả của nghiên cứu kinh tế lượng về vấn đề này (1): "Không có mối quan hệ rõ rệt về mặt thống kê giữa tỷ lệ tai nạn gây tử vong tốc độ trung bình, nhưng có một mối quan hệ mạnh mẽ với sự thay đổi của tốc độ [nghĩa là một chỉ số của ít nhiều biến chất của một hiện tượng]. Khi hầu hết các xe đi vào khoảng cùng một tốc độ, cho dù tốc độ cao hay thấp, tỷ lệ tử vong thấp ... Các biến giết chết, không phải tốc độ. "(P. 305) Thông tin tốt về điều kiện đường xá và giao thông cũng là một yếu tố chính trong việc giảm tai nạn. Nhưng không! Một người nào đó phải được dễ dàng thủ phạm: nó sẽ là tốc độ. Ngài không cần chính phủ và các phương tiện truyền thông để khởi động của mình "làm một cái gì đó"? "Miễn là nó là để tránh sự chết, đó là tốt," ôn tồn acquiesces một người mẹ phản ứng với vi nóng kéo dài bởi một nhà báo đang làm nhiệm vụ. Người phụ nữ tốt chỉ có thể đáp ứng một cách liều lĩnh, bị mắc kẹt vi vỉa hè, các phương tiện truyền thông tuyên truyền. Các cá nhân và thống kê tội phạm có nạn nhân cho Nhà nước nên mục tử của chúng tôi lần đầu tiên phát minh ra khái niệm mới cho điện áp đặt các hình thức phải có thực tế bằng cách phát minh ra một từ vựng (trạng thái Tân Ngôn) hoặc bằng cách chuyển nghĩa của các từ. Vì vậy, đây không phải là cái gì tồn tại trước khi từ, nhưng từ đó tạo ra các điều, logic này cũng độc tài (do đó việc hình sự của các từ và các biểu hiện của suy nghĩ lệch lạc của nhà nước bởi vì, theo này Nói cách hợp lý "tạo ra" cũng hoạt động, nhưng đó là một câu hỏi khác). Như vậy phát sinh một số biểu hiện mới của Tân Ngôn an toàn cho hành vi tội phạm. Ví dụ, một người lái xe hoặc lái xe mô tô đi du lịch ở 160km / h trên đường cao tốc sa mạc đã trở thành một "đường phạm tội", một "tội phạm" trong khi nó không gây thiệt hại, ông đã mang lại sai quyền con người - người Đức phải vui mừng trong sự tồn tại của biên giới, vì tốc độ không giới hạn đường cao tốc của họ; những người "phạm tội"! Trong ngắn hạn, các tội phạm không còn thành lập khách quan của các phát hiện của một cuộc tấn công mà yêu cầu sửa chữa nhưng chỉ đơn giản là dựa trên nguyên tắc "tốc độ giết chết." Tốc độ giết chết? Giả sử một lúc giả định đó. Nhưng từ những gì giá trị? Quốc hội quyết định rằng 130km / h trên đường cao tốc với tốc độ không giết nhưng lại đến 131 km / h lái xe, bất kể điều kiện giao thông thực tế, đã trở thành một kẻ tội phạm và tội phạm tiềm năng ( thực sự được đưa ra một biên độ khoảng 10%, với "dịu dàng" và đặc biệt là vì sự không chắc chắn của các phép đo bằng radar). Hành vi phạm tội của các tiêu chí khách quan đã bị xóa ủng hộ tiêu chí thuần túy hành chính dựa trên số liệu thống kê và trên tiền đề rằng người sử dụng đường tạo nên một đàn bò vô trách nhiệm. Đánh giá hành vi không phải cá nhân, nó quản lý một khối lượng của gia súc. Đối với nhà nước, cá nhân có một cuộc sống thống kê. Quản lý cá nhân như số liệu thống kê, những người đàn ông nhà nước thực hiện logic của tập thể, trách nhiệm cá nhân biến mất trong lợi của trách nhiệm tập thể và tạo ra sự bất công và nô lệ tinh thần. hộp đen và cookie vé Bản chất của các hành động của chính phủ có thể được mô tả như sau. Hành động của nó luôn là tạo dựng. Nếu mục tiêu là để giảm bớt thống kê một hiện tượng, chính phủ hoạt động trên một yếu tố. Vì thế, ông bầu "luật" hoàn toàn tùy ý để thao tác và hành vi định hình thế giới về giá trị của nó. Nhìn chung, các chính phủ không kiểm soát các tác dụng phụ, thường nghiêm trọng hơn bệnh và đòi hỏi sự can thiệp sâu của Nhà nước (2). Nhưng một màn sương mù dày treo lơ lửng trên những nguyên nhân thực sự của những can thiệp: đây không phải là vấn đề xác định (đã chết trên đường cao tốc) nhưng can thiệp nhà nước trước đây và đặc biệt là sự thay thế của pháp luật tại Luật. "Các tiêu chí khách quan tội phạm đã bị xóa ủng hộ tiêu chí thuần túy hành chính dựa trên số liệu thống kê và trên tiền đề rằng người sử dụng đường là một đàn bò vô trách nhiệm. " Luật pháp là quyền sở hữu. Pháp luật là theo lệnh của chính phủ. Bất kỳ hành vi vi phạm pháp luật của pháp luật tạo ra nhiều hơn một chút thiếu trách nhiệm, bất công, không hiệu quả, và cuối cùng dẫn đến chủ nghĩa toàn trị. Xem find mới nhất này với statists dưới sự lãnh đạo của Raffarin. Ý tưởng này ghen tị của cựu Liên Xô là cài đặt bằng sức mạnh của lưỡi lê (đọc luật mà không ai có thể trốn thoát về mặt pháp lý nhưng không có không được cấp cho đến nay) là một hộp đen trong nhà của bạn, xe của bạn (cài đặt nhưng không đau sẽ được trong các cuộc hội thảo của các nhà sản xuất, cũng giống như khấu trừ thuế!). Ý tưởng liên quan: "" cookies vé "cho thời gian trôi qua giữa hai lệ phí cầu đường: vé chỉ định nếu khoảng cách là đi hơn 130 km / h và sẽ ngay lập tức bằng lời người lái xe (3). " Đây không phải là ý tưởng riêng của mình mà là bị phản đối là cưỡng chế của nó. Không có cách nào để thoát khỏi giám sát trạng thái này vì các giải pháp khác có thể được thử nghiệm trên một giả thuyết thị trường tự do được đường trong thực tế bị cấm. Các mẹ có thể nói, "miễn là nó là để giảm số ca tử vong trên đường là tốt." Và ai sẽ không lý do là tốt? . Trên một mặt của người chết, người kia là một hạn chế tối thiểu ? miễn phí hoặc quy định bảo hiểm gì tôi hỏi là tiền đề của lập luận này là: đó Nhà nước có quyền áp đặt các giải pháp để giải quyết các vấn đề liên quan đến hành vi nguy hiểm của một số lái xe. Những gì cần phải được trả lời, trước hết, là luật pháp mà đè bảo hộ quyền sở hữu và thực thi hợp đồng đặt công dân trong tình trạng nô lệ và nô lệ. Thật vậy, các nhà lập pháp buộc, không hợp đồng (lặp thừa hữu ích!), Người chấp nhận một hành vi cụ thể hoặc hành động một cách nào đó mặc nhiên tuyên bố một tài sản ngay trên họ. ! Nô lệ Mặt khác, ngoài việc ép buộc, cách duy nhất để biết là giải pháp tốt nhất cho vấn đề của "tội phạm đường" là những gì là để trao quyền điều khiển bằng các phương tiện của các hợp đồng bảo hiểm: một giải pháp thị trường tự do trong đó, nếu nó đã được cho phép trước đó, sẽ không để cho xuất hiện "an toàn giao thông" không an toàn cho tài khoản của nhà nước hành động e










































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: